Quả thực mạnh không giống người nữa.
Quả thực mạnh đến mức phá vỡ võ đạo quan.
Huyền Diễm Thiên Lan mạnh như vậy còn có thể chấp nhận được, họ còn có tâm lý chuẩn bị, nhưng Tô Minh…
Còn chưa đến ba mươi nữa!
Hắn còn chẳng phải là cảnh giới Tiên Tôn!
Thật sự muốn điên rồi…
“Tiểu sư đệ… Thật sự là người sao?”, Hữu Cầm Bảo Bảo lầm bầm tự nói, ngơ ngác sững sờ, chỉ muốn kích động mắng chửi, thật sự quá… Quá… Quá điên rồ.
Lại nhìn sang Huyền Tinh Bình, bà ta không ngừng rơi mồ hôi.
Thật đáng sợ!
Ngẫm nghĩ những lời bà ta đã từng chế nhạo Tô Minh… Đến giờ vẫn còn chưa chết, bà ta thật sự quá may mắn rồi.
Lúc này.
Huyền Diễm Thiên Lan lại lên tiếng: “Thật sự anh rất yêu nghiệt, cùng độ tuổi đó, tôi cũng không thể một chiêu đánh địch như anh, thiên phú của anh vượt xa cả tôi”.
Tô Minh cũng không lên tiếng, chỉ lẳng lặng nhìn Huyền Diễm Thiên Lan.
Mặc cho cô ta nói thế nào.
“Vì vậy, tôi có chút tiếc tài, từ nay về sau anh đi theo tôi, bỏ qua thù giết em trai, thế nào?”, Huyền Diễm Thiên Lan nghiêm túc nói.
“Còn tưởng cô yêu thương em trai mình lắm, mới vậy đã không báo thù nữa rồi?”, Tô Minh châm chộc một câu.
“Anh đồng ý không?”, Huyền Diễm Thiên Lan sâu xa nhìn Tô Minh chằm chằm: “Trong trận giao chiến vừa nãy, quả thực anh có thực lực chiến đấu với tôi, nhưng tôi cũng chưa hề sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640722/chuong-2342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.