Bịch!
Quỳ xụp xuống.
Đúng.
Chính là quỳ xuống.
Quả thực kinh động muốn nổ con mắt.
"Cậu Tô, cô Hữu Cầm, là Hình Tề tôi ăn nói thất thố, hiện giờ cảm thấy thật sự hổ thẹn, mong hai người đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân! Hình Tề vô cùng cảm kích!", Hình Tề cung cung kính kính nói, trong giọng nói tràn ngập sự cầu xin.
Xung quanh một mảng yên tĩnh.
Từng ánh mắt khinh bỉ đến cực điểm nhìn về phía Hình Tề... Truyền nhân dòng chính của gia tộc chiến huyết đâu rồi, là đây sao? Chiến huyết không phải nên không sợ chết, không phục thì chiến sao?
Vì mạng sống mà lại quỳ xuống, điều quan trọng là đến chiến đấu cũng không dám, quá đáng xấu hổ rồi.
Những ánh mắt lạnh thấu xương khiến Hình Tề quỳ cũng bất an, nhưng anh ta không hối hận.
Đại trượng phu, co được duỗi được, chỉ cần có thể sống tiếp. Thế nào cũng được.
"Sư đệ, giết chết anh ta đi, người này rất nguy hiểm", Hữu Cầm Bảo Bảo nhỏ giọng nói. Mặc dù cô ta tùy hứng, tuy rằng ngoa ngoắt nhưng rất thông minh, cô ta biết rất rõ loại người biết co biết duỗi như Hình Tề thế này lòng dạ rất đáng sợ, càng nguy hiểm hơn. Huống hồ, thiên phú võ đạo của Hình Tề cũng rất dọa người, thả hổ về rừng sẽ là mối hậu hoạn vô tận trong tương lai.
Chính lúc này, đột nhiên một giọng nói vang lên.
"Anh đã giết thập cửu đệ của tôi bên ngoài bí cảnh Mai Tiên, bổn cung đã từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640713/chuong-2333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.