Chương trước
Chương sau
Yên lặng.

An tĩnh.

Lúc ẩn lúc hiện.


Linh động.

Không có bất cứ khoảng cách thời gian nào.

Còn nhanh hơn cả thuấn di.

"Phốc!"

Mũi nhọn kiếm phong màu tím trực tiếp đâm vào sâu trong mi tâm của Diệp Lâm.

"Anh... anh... có kiếm... kiếm ý Cửu Đoạn đỉnh phong? Còn cả kiếm... kiếm ý đặc thù?", Diệp Lâm trước khi chết vẫn nhìn chằm chằm vào Tô Minh, ánh mắt tràn ngập vẻ sợ hãi cực hạn đang dừng lại.

Vừa nãy, khoảnh khắc mũi nhọn kiếm ý của Tô Minh bắn ra từ đầu ngón tay, Diệp Lâm theo bản năng muốn đối kháng, muốn chiến đấu, trường hợp xấu nhất cũng là tránh né. Nhưng khi thật sự đối mặt với mũi nhọn kiếm ý đó của Tô Minh, hắn ta không làm được.

Thiên Vẫn kiếm ý Cửu Đoạn đỉnh phong quá đáng sợ.

Khóa chặt, thật sự áp sát khóa chặt.

Diệp Lâm ngoài chờ chết ra thì không còn bất cứ lựa chọn nào khác.

Ngay sát sau đó.

Lặng yên không một tiếng động, Diệp Lâm ngã xuống đất cái rầm, nơi mi tâm có một vệt máu chảy xuống.

Chết!

Cứ... cứ... cứ như vậy mà chết rồi sao?

Toàn tường từng ánh mắt trở nên mờ mịt, sao lại chết được vậy? Diệp Lâm sao có thể chết được?

Nhưng hiện thực đã bày ra trước mắt rồi.

Rất nhanh, có người đã mơ hồ phản ứng lại, hình... hình như vừa nãy, trước khi Diệp Lâm chết có nói phong mang kiếm ý của Tô Minh là... là Cửu Đoạn đỉnh phong?? Còn là kiếm ý đặc thù?

Lập tức, hàng nghìn ánh mắt vội vàng quay ngoắt lại nhìn về phía Tô Minh, kính sợ, sự kính sợ không thể hình dung bằng bất cứ ngôn ngữ nào!

Kiếm ý đặc thù Cửu Đoạn đỉnh phong? Đùa cái gì thế?

Những thiên tài có mặt ở đây đều đến từ nền văn minh cấp hai, nhưng hàng tỷ năm nay trong nền văn minh cấp hai của bọn họ cũng chưa từng nghe nói có một người tu võ nào luyện kiếm mà luyện đến Cửu Đoạn đỉnh phong!

Đây hoàn toàn đã vượt ra khỏi phạm vi võ đạo và kiếm đạo rồi, không phải sao?

"Cậu ta... cậu ta... cậu ta... lại mạnh lên rất nhiều rất nhiều rồi", toàn thân Huyền Tinh Bình lạnh như băng, bị dọa cho sợ hết hồn. Khi Tô Minh ở trong bí cảnh Mai Tiên đã yêu nghiệt đến mức khiến người ta hận nỗi không thể tự sát một vạn lần, hai vạn lần. Vậy mà không ngờ mới qua bao lâu? Tính ngược tính xuôi cũng khoảng nửa tháng là cùng? Sao lại đột nhiên cảm thấy, thực lực của Tô Minh bạo tăng lên không chỉ mười lần nhỉ?





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.