Yên lặng.
An tĩnh.
Lúc ẩn lúc hiện.
Linh động.
Không có bất cứ khoảng cách thời gian nào.
Còn nhanh hơn cả thuấn di.
"Phốc!"
Mũi nhọn kiếm phong màu tím trực tiếp đâm vào sâu trong mi tâm của Diệp Lâm.
"Anh... anh... có kiếm... kiếm ý Cửu Đoạn đỉnh phong? Còn cả kiếm... kiếm ý đặc thù?", Diệp Lâm trước khi chết vẫn nhìn chằm chằm vào Tô Minh, ánh mắt tràn ngập vẻ sợ hãi cực hạn đang dừng lại.
Vừa nãy, khoảnh khắc mũi nhọn kiếm ý của Tô Minh bắn ra từ đầu ngón tay, Diệp Lâm theo bản năng muốn đối kháng, muốn chiến đấu, trường hợp xấu nhất cũng là tránh né. Nhưng khi thật sự đối mặt với mũi nhọn kiếm ý đó của Tô Minh, hắn ta không làm được.
Thiên Vẫn kiếm ý Cửu Đoạn đỉnh phong quá đáng sợ.
Khóa chặt, thật sự áp sát khóa chặt.
Diệp Lâm ngoài chờ chết ra thì không còn bất cứ lựa chọn nào khác.
Ngay sát sau đó.
Lặng yên không một tiếng động, Diệp Lâm ngã xuống đất cái rầm, nơi mi tâm có một vệt máu chảy xuống.
Chết!
Cứ... cứ... cứ như vậy mà chết rồi sao?
Toàn tường từng ánh mắt trở nên mờ mịt, sao lại chết được vậy? Diệp Lâm sao có thể chết được?
Nhưng hiện thực đã bày ra trước mắt rồi.
Rất nhanh, có người đã mơ hồ phản ứng lại, hình... hình như vừa nãy, trước khi Diệp Lâm chết có nói phong mang kiếm ý của Tô Minh là... là Cửu Đoạn đỉnh phong?? Còn là kiếm ý đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640711/chuong-2331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.