Suy nghĩ bắt giữ Huyền Sơ Tình để tự cứu lấy mình, không sai.
Tiếc là đã đánh giá cao thực lực của mình.
Cơ thể cô ta nhoáng lên.
"Đã cho cô cơ hội rồi mà còn không biết quý trọng", Tô Minh y như một con quỷ, chợt chắn trước mặt cô ta.
Quy luật không gian bát đoạn đỉnh phong được Tô Minh phát huy đến cùng cực, với tốc độ ấy thì sao Đồng Tinh có thể sánh nổi?
"Để tôi tiễn cô một đoạn đường vậy", Đồng Tinh ngơ ngác, đầu óc trống rỗng, còn Tô Minh lại lạnh nhạt nói, rồi giơ tay lên, khẽ vỗ lên vai cô ta.
Cái vỗ ấy rất nhẹ, chỉ đơn giản là khẽ vỗ một cái, thế nhưng, cảnh trượng trước mắt lại vô cùng kinh khủng... Từ bả vai Đồng Tinh lan dần ra cả cơ thể cô ta, giống hàng loại quân bài domino điên cuồng sụp xuống, rồi hóa thành cát bụi, kể cả là thần hồn.
Cho cũng cho cơ hội rồi, chỉ cần Đồng Tinh dập đầu xin lỗi với Huyền Sơ Tình và tự chặt một tay là được. Tiếc là, cô ta lại chọn cách tấn công Huyền Sơ Tình, giãy giụa trong vô ích, vậy kết quả chỉ có chết.
Sau khi giải quyết Đồng Tinh và người bảo vệ của cô ta, Tô Minh bèn đi về bên cạnh Huyền Sơ Tình.
Giờ phút này, mọi âm thanh đều biến mất... Mấy ngàn người có mặt ở đây đều kinh ngạc, hoảng sợ không thốt nên lời... Từng đôi mắt nhìn chằm chằm vào Tô Minh, im lặng một lúc lâu.
Nếu hỏi trong thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640707/chuong-2327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.