Tô Minh căn bản không nhìn Hình Tề, mà nhìn chằm chằm vào Đồng Tinh, nói: "Tới cúi đầu xin lỗi Sơ Tình rồi tự chặt đứt một cánh tay đi".
Trong giọng nói thản nhiên ẩn chứa hàm ý không cho phép từ chối.
Không hề có ý đùa cợt.
Vừa dứt lời, bầu không khí liền có chút kỳ dị, rất nhiều người lại nhìn về phía Tô Minh, ai cũng rất kinh ngạc...
Rất bá đạo đó!
Không nhiều lời, con người cũng khá kiên quyết!
Chỉ là đầu óc có vấn đề ư?
Bộ dạng bảo vệ người phụ nữ của mình rất ra dáng đàn ông, nhưng anh phải có thực lực đã chứ?
Anh cũng không nhìn xem người vệ sĩ bên cạnh Đồng Tinh kia đó là cảnh giới bán bộ Tiên Hoàng à.
Anh muốn ra vẻ để lấy le với phụ nữ những lại tìm sai đối tượng rồi!
"Tôi đi cúi đầu xin lỗi cô ta? Còn tự mình chặt đứt một cánh tay?", Đồng Tinh hứng thú, giơ tay lên chỉ vào chính mình, trên gương mặt xinh đẹp tràn ngập vẻ khoa trương: "Cậu bạn nhỏ, cậu nhận thầu trở thành huyệt cười một nghìn năm của chị đây rồi, ha ha ha..."
Cô ta cười rồi cười, đột nhiên, nụ cười của Đồng Tinh tắt ngúm, vừa khiêu khích vừa tàn nhẫn hừ một tiếng: "Cậu bạn nhỏ, trước mặt cậu, chị đây vẫn muốn sỉ nhục cô ta đó, vốn dĩ chính là một con tiện nhân mà! Rất quái đản khác người! Mắt lại còn mù! Nói cô ta là tiện nhân thì có vấn đề gì sao?"
Vừa dứt lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640705/chuong-2325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.