Đợi tiểu sư đệ Tô Minh cũng đến hơn 90 ngàn tuổi, cô ta tin rằng một ngón tay của cậu ta thôi cũng đủ để giết chết Hình Tề rồi.
Vì bố mẹ ép nên lần này cô ta chỉ có thể ngồi tàu của nhà họ Hình để đến đây. Trên đường đi, cô ta đã khóa mình trong một căn phòng riêng, rồi tu luyện vì sợ bị Hình Tề làm phiền.
Cô ta thật sự rất ghét Hình Tề, chỉ nhìn hay nghe giọng anh ta thôi cũng đã thấy cực kỳ khó chịu rồi.
Cuối cùng cũng tới nền văn minh chết Hoang Diễm, cô ta quyết tâm, tiếp theo khi bắt đầu tìm kiếm sẽ kiếm cơ hội bỏ trốn. Dù sao, cô ta cũng không muốn đi cùng với Hình Tề.
Hữu Cầm Bảo Bảo đi xuống tàu chiến trước, cô ta cố ý đi nhanh để bỏ Hình Tề lại phía sau.
"Bảo Bảo, chậm chút, đừng ngã", Hình Tề cưng chiều nhìn Hữu Cầm Bảo Bảo, mở miệng nói. Anh ta rất thích cô, có lẽ là không chiếm được nên mới cảm thấy quý.
Hữu Cầm Bảo Bảo ghét anh ta, ngược lại, đã thành một loại chấp niệm với Hình Tề.
"Câm miệng, anh mới là Bảo Bảo, cả nhà anh đều là Bảo Bảo. Cái tên ấy không phải là anh có thể gọi, gọi tôi là cô Hữu Cầm!", chẳng ai ngờ rằng Hữu Cầm Bảo Bảo lại không chút khách sáo quay đầu quát Hình Tề.
Kết quả đã khiến mọi người có mặt ở đây đều chấn động đến mức suýt lọt tròng.
Trước đó, Huyền Sơ Tình từ chối Diệp Lâm đã đủ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640694/chuong-2314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.