"Nhưng nếu chị đi thì có nguy hiểm gì không ạ? Ngưng Nhi nghe nói ba người đứng đầu bảng xếp hạng Thăng Hồng cũng để mắt đến nền văn minh chết Hoang Diệm, thậm chí còn có cả... các thế lực ở Tiên quốc nữa", Lạc Ngưng Nhi nói tiếp.
"Tinh Bình, bà đi cùng Sơ Tình đi", Huyền Chân Dương nghĩ ngợi một lúc rồi nói.
"Vâng!", Huyền Tinh Bình gật đầu cái rụp, trông bà ta không có vẻ gì là khó chịu. Biểu hiện này làm mọi người đều bất ngờ vì hễ ai họ Huyền cũng biết Huyền Tinh Bình là một người nghiêm khắc, cứng rắn, mặc dù thiên phú của Huyền Sơ Tình rất cao, thậm chí không kém Huyền Mục bao nhiêu nhưng chẳng chịu cố gắng luyện võ. Thế nên Huyền Tinh Bình không biết bao nhiêu lần mắng vốn hoặc nhằm vào Huyền Sơ Tình, công khai hay bí mật gì đủ cả.
Đáng ra Huyền Tinh Bình sẽ phản đối, hoặc dù đồng ý cũng sẽ chửi bới, nói mát Huyền Sơ Tình đôi câu khi bị gia chủ cử đi bảo vệ cô ta mới phải.
Còn bây giờ...
Huyền Tinh Bình trông rất kính cẩn, không hề nhặng xị gì cả, còn có chút gì đó không thể tưởng tượng được, cứ như thể bà ta khá sợ Huyền Sơ Tình vậy.
Thật là kỳ lạ.
Lạc Ngưng Nhi nhịn cười nhìn cảnh tượng này.
Cô ta thầm nói: Không ngờ cô cũng có ngày này đấy cô Bảy, sợ chưa nào? Có cho một trăm lá gan nữa cô cũng không dám nhằm vào hay bắt nạt chị ấy nữa đúng không? Nếu không, một ngày nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640683/chuong-2303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.