Nhưng Tô Minh chỉ xoay người một cái, nhìn bà ta với ánh mắt lạnh lùng là bà ta đã cảm thấy tim gan mình như bị đông cứng.
Cái chết sắp đến gần rồi?
Cũng may, đúng lúc này, đại trưởng lão nhà họ Phù đập một chiêu về phía Tô Minh.
“Cơ hội tốt!”, Phù Thanh Dung vô cùng mừng rỡ, mặc dù cũng sợ chết khiếp. Bà ta có thể chắc chắn, đại trưởng lão nhà họ Phù căn bản không phải là đối thủ của Tô Minh, thậm chí còn kém rất xa. Nhưng lúc này ông ta đánh lén được chiêu này có lẽ không khiến Tô Minh bị thương nhưng chí ít cũng giúp mình có cơ hội chạy thoát.
Mình có cơ hội sống rồi.
Nhưng…
Trong chớp mắt…
“Không gian Ngưng Đọng!”, Tô Minh nhìn Phù Thanh Dung với vẻ khinh bỉ, anh chỉ thốt ra bốn chữ.
Phù Thanh Dung lập tức cảm thấy mình như rơi xuống vực thẳm. Cảm giác một lực nào đó đang kéo mạnh mình lại.
Những thân pháp thi triển của bà ta gần như đều không có tác dụng gì.
Không chạy nổi rồi!
“Đúng là không biết điều!”, sau khi Tô Minh dùng quy luật không gian khóa chặt Phù Thanh Dung thì không quay đầu lại mà giơ tay lên đánh về phía sau.
Quyền đó dường như mang theo sát ý, chừng sau 1/10 hơi thở thì….
Rầm…
Quyền phải của Tô Minh đập lên kiếm đánh lén của đại trưởng lão của nhà họ Phù.
Thể xác va vào kiếm quang không chút kiêng kị?
Càng khủng khiếp hơn là đại trưởng lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640640/chuong-2260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.