Chương trước
Chương sau
Một lát sau, không khí mới dần dần ổn định lại.

Nhưng lãnh đạo và cả đám học viên trong học viện thì không hề bình tĩnh chút nào.

“Đây đã là lần thứ 12 trong ba ngày rồi nhỉ?”


“Lần sau lại khủng khiếp hơn lần trước”.

“Nguy hiểm quá! Luôn cảm thấy dường như bên dưới học viện của chúng ta có trấn áp hung thú gì mà không thể trấn áp nổi”.

“Đúng thế! Khủng khiếp quá! Ban nãy mọi người có ngửi thấy khí tức gì từ khe nứt kia không? Quá mạnh! Đúng là mang mùi vị hủy diệt khiến người khác tuyệt vọng”.

“Không phải dưới đất này có địa ngục đấy chứ?”



Đám Bạch Kiếm và Lô Hư ở trên không trung sắc mặt đều khó coi, có chút tái nhợt. Ban nãy họ phải tiêu hao quá nhiều năng lượng.

“Vận khí của thành Hủy Diệt càng lúc càng mạnh, trấn áp không nổi rồi. Hiện giờ cứ cách mấy tiếng thì thành Hủy Diệt lại rung một lần, tần suất lại nhanh hơn”, Bạch Kiếm ngưng giọng nói: “Cứ như vậy thì nhiều nhất là trong ba đến năm ngày, thành Hủy Diệt sẽ lại tái xuất thôi”.

“Chết tiệt…”, Lô Hư thầm mắng một câu: “Tô Minh mà không quay về thì không kịp thật rồi”.

“Một khi thành Hủy Diệt xuất thế thì sẽ là tai họa vô cùng lớn đối với nền văn minh Xương”.



Đúng lúc này…

“Trì Tiêu xin chào bốn vị tiền bối”, một bóng dáng giẫm lên không trung khom người với đám Bạch Kiếm ở trước mặt.

Nhất thời, tất cả học viên và lãnh đạo của học viện Hỗn Độn đều theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn Trì Tiêu.

Mấy ngày này, Trì Tiêu vô cùng khiêm tốn, luôn bế quan tu luyện. Bây giờ lại đột nhiên xuất hiện.

“Cảnh giới Tiên Tôn tầng hai?”, Bạch Kiếm kinh ngạc: “Cậu chủ Trì Tiêu! Cậu…”.

Đâu chỉ có đám Bạch Kiếm mà ngay cả học viên của học viện Hỗn Độn ở bên dưới cũng đều kinh hãi…

Kể cả là Mộng Li Khinh Đàn đến từ liên minh Vô Song cũng vô cùng chấn động. Thời gian dài cô ta luôn tu luyện ở trong học viện Hỗn Độn, tiến bộ rất lớn. Hiện giờ cô ta đã ở cảnh giới Tiên Nhân tầng bảy rồi.

Nhưng nếu so với Trì Tiêu thì đúng chả là gì.

Cảnh giới Tiên Tôn mà lại trẻ như này, khéo Đại minh chủ và Nhị minh chủ trong liên minh Vô Song cũng không thể so sánh được chăng?

Ngay cả Mộng Li Khinh Đàn cũng chấn động như vậy thì nói gì đến những người khác?

“Hóa ra mình thật sự là phế vật”, đám Quân Tốc Tốc với tâm trạng phức tạp, trái tim võ đạo bị đả kích rất lớn.

“Tốc Tốc! Có những người sinh ra đã là võ thần chuyển thế, chúng ta không so được và cũng đừng so làm gì. Huống hồ, chúng ta chỉ ở nền văn minh cấp một”, Tống Xạ Sơn an ủi.
“Đúng vậy! Căn bản là không so được, cũng không so làm gì”, Quân Tốc Tốc cười khổ, nói: “Sư tôn! Con hơi nhớ Tô Minh rồi”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.