Một lát sau, không khí mới dần dần ổn định lại.
Nhưng lãnh đạo và cả đám học viên trong học viện thì không hề bình tĩnh chút nào.
“Đây đã là lần thứ 12 trong ba ngày rồi nhỉ?”
“Lần sau lại khủng khiếp hơn lần trước”.
“Nguy hiểm quá! Luôn cảm thấy dường như bên dưới học viện của chúng ta có trấn áp hung thú gì mà không thể trấn áp nổi”.
“Đúng thế! Khủng khiếp quá! Ban nãy mọi người có ngửi thấy khí tức gì từ khe nứt kia không? Quá mạnh! Đúng là mang mùi vị hủy diệt khiến người khác tuyệt vọng”.
“Không phải dưới đất này có địa ngục đấy chứ?”
…
Đám Bạch Kiếm và Lô Hư ở trên không trung sắc mặt đều khó coi, có chút tái nhợt. Ban nãy họ phải tiêu hao quá nhiều năng lượng.
“Vận khí của thành Hủy Diệt càng lúc càng mạnh, trấn áp không nổi rồi. Hiện giờ cứ cách mấy tiếng thì thành Hủy Diệt lại rung một lần, tần suất lại nhanh hơn”, Bạch Kiếm ngưng giọng nói: “Cứ như vậy thì nhiều nhất là trong ba đến năm ngày, thành Hủy Diệt sẽ lại tái xuất thôi”.
“Chết tiệt…”, Lô Hư thầm mắng một câu: “Tô Minh mà không quay về thì không kịp thật rồi”.
“Một khi thành Hủy Diệt xuất thế thì sẽ là tai họa vô cùng lớn đối với nền văn minh Xương”.
…
Đúng lúc này…
“Trì Tiêu xin chào bốn vị tiền bối”, một bóng dáng giẫm lên không trung khom người với đám Bạch Kiếm ở trước mặt.
Nhất thời, tất cả học viên và lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640628/chuong-2248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.