Tên khốn Tô Minh kia nói mình ngu ngốc, xem ra cũng là đúng rồi.
Nói thật, lúc này Phù Dịch oán hận, mắng chửi mình đầy cay độc lại khiến Ninh Khinh Khinh thoáng chốc thả lỏng hơn, thoải mái hơn, ừ, lời như vậy, cả một chút áy náy cô ta cũng không có.
“Đồ con hoang, mày cho rằng mình ăn chắc được tao rồi sao? A!”. Hơi thở Phù Dịch bắt đầu trở nên điên cuồng, Tiên Nguyên bao bọc đã dần không thể trụ nổi, bị ép đến đường cùng, đôi mắt đỏ máu cũng bắt đầu trở nên điên cuồng.
Chẳng lẽ, Phù Dịch vẫn còn thủ đoạn gì khác?
Tất nhiên có.
Thần thông thiên địa kỳ lạ lấy được từ trong bí cảnh Mai Tiên kia vẫn còn chưa được sử dụng nữa.
“Thần hồn xuất!”. Ánh chớp chợt loé lên chốc lát, Phù Dịch rít gào một tiếng, cùng lúc đó, có thể thấy rõ ở chỗ mi tâm của Phù Dịch, lập tức thể Thần hồn đã tuôn trào mãnh liệt.
Chính là thần hồn của Phù Dịch.
Hơn nữa, khoảnh khắc thể Thần hồn xuất hiện thì thân xác Phù Dịch đã bị thuật Sinh Mạng Lưu Phóng đưa đến cực hạn.
Thân xác Phù Dịch nhanh chóng đã trở nên già nua, cuối cùng như biến thành cây khô, hoá thành tro bụi, bay theo làn gió.
Sau khi thể Thần Hồn của Phù Dịch xuất hiện thì nó không hề bị tổn hại gì.
Đối mặt với thuật Sinh Mạng Lưu Phóng cũng không có tác dụng.
“Ha ha ha ha…”, Phù Dịch mừng rỡ, thực tế bản thân hắn ta cũng không chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640621/chuong-2241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.