“Chết tiệt, rốt cuộc là sao đây? Lẽ nào những gì trên văn bia đều là giả sao?”, Phù Dịch hơi tức giận mắng một tiếng, thậm chí còn thúc giục thôn phệ tiên thể trực tiếp nuốt luôn sông Tiên trong cơn nóng giận.
Không ban tặng cho ông thì ông nuốt hết cả.
Tiếc là…
Hắn ta đã nghĩ nhiều rồi.
Mặc dù thôn phệ tiên thể vô cùng đáng sợ nhưng cũng không phải là bất khả chiến bại, nếu cái gì cũng có thể cắn nuốt thì Phù Dịch đã nuốt trọn đến nền văn minh cấp chín rồi, chứ không cần phải lăn lộn ở nền văn minh cấp hai như nền văn minh Trạch này.
Huống gì thôn phệ tiên thể của Phù Dịch vừa được kích hoạt, vẫn còn rất yếu.
Thế nên không hề có động tĩnh gì.
Thôn phệ không động đậy.
Sắc mặt Phù Dịch trở nên u ám, quá xấu hổ.
“Cậu Phù Dịch, có lẽ những gì trên văn bia nói chỉ là lý thuyết, không phải là thật”, Tùy Tiềm nói, ờ thì coi như an ủi nịnh bợ Phù Dịch một chút.
“Cũng phải!”, Phù Nhẫn cũng gật đầu: “Sông Tiên cái quỷ gì chứ, đều là giả tạo”.
Phù Dịch gật đầu nói: “Cũng có thể là thế”.
Ở bên ngoài.
“Chuyện gì thế?”, Phù Thông Hải sốt ruột nói: “Thành chủ Mai Tiên, là do sông Tiên có vấn đề phải không?”
Tất cả mọi người đều nhìn về phía thành chủ Mai Tiên.
“Không hẳn!”, thành chủ Mai Tiên nhíu mày. Nếu sông Tiên có vấn đề thì chắc chắn sẽ bị cộng hưởng đánh thức, chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640605/chuong-2225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.