“Cô Ninh!”, Huyền Sơ Tình chào hỏi một tiếng, không hề có ác cảm gì với Ninh Khinh Khinh, chỉ là một cô nhóc bị chiều hư thôi, bản tính có lẽ không xấu, bởi vì, cô ta có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở của Ninh Khinh Khinh không phải là khát máu, hơi thở giết người, hay nói cách khác, trong tay Ninh Khinh Khinh e là cũng chưa từng dính máu của võ giả gì cả, ở thế giới võ đạo rất hiếm có, chỉ có thể nói, thành chủ Mai Tiên bảo vệ cô ta rất tốt.
“Hừ!”, Ninh Khinh Khinh hừ một tiếng, cô ta cũng không có ác cảm gì với Huyền Sơ Tình, nhưng ai bảo Huyền Sơ Tình và Tô Minh hợp tác với nhau, đương nhiên cô ta cũng sẽ không ưa gì.
“Đi thôi!”, Tô Minh liếc nhìn Ninh Khinh Khinh, trực tiếp không quan tâm, nói với Huyền Sơ Tình bên cạnh.
Không thèm nhìn!
Anh không thèm nhìn Ninh Khinh Khinh!
“Anh có ý gì? Sợ rồi sao? Có bản lĩnh thì đánh một trận đi!”. Ánh mắt Ninh Khinh Khinh đầy lửa giận, chẳng qua là, bởi vì trông xinh đẹp, nên dù là lửa giận hừng hực thì trông cũng có chút yêu kiều.
“Cô không phải đối thủ của tôi!”, Tô Minh mở miệng nói: “Đừng làm phiền tôi!”
Nói rồi Tô Minh kéo tay Huyền Sơ Tình, lập tức bỏ đi.
“Đứng lại!”, Ninh Khinh Khinh lại càng tức giận, quát lớn, lập tức đi theo phía sau Tô Minh và Huyền Sơ Tình.
Đáng tiếc, Tô Minh vẫn không quan tâm đến cô ta.
Ninh Khinh Khinh muốn ra tay theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640589/chuong-2209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.