Vẻ mặt của Phù Nhẫn ở bên cạnh liên tục biến sắc.
Kinh ngạc, sợ hãi, ghen tị, phức tạp, cuối cùng chỉ còn lại nỗi kinh hoàng.
“Nhờ anh giúp tôi hộ pháp, vất vả rồi”, Phù Dịch đứng lên, nhìn về phía Phù Nhẫn cười nói.
“Cùng là anh em… không vất vả”, Phù Nhẫn run rẩy nói, khi nói lời này, giọng hắn ngoài sợ hãi còn có chút xiêm nịnh.
Ngoài vực.
Im lặng.
Im lặng tuyệt đối.
Đó là sự im lặng trong một thời gian dài.
Trước đó, khi Tô Minh giết chết con oán thú bán bộ cấp 6 đã đủ làm cho mọi người hít một ngụm khí lạnh rồi.
Kết quả trước mắt thì sao?
Một con oán thú cấp 6 thật sự!
Qua tay Phù Dịch, giết nó dường như càng đơn giản hơn.
Nhìn vào điểm số của Phù Dịch, trực tiếp tiến đến vị trí đứng đầu, hơn 100 nghìn điểm. Áp đảo Tô Minh đến mấy chục nghìn, đúng là tỏa sáng lấp lánh.
“Huyền Tinh Bình, cho dù là tôi và bà, e rằng cũng không dễ dàng giết chết con oán thú cấp 6, đúng không?”, sau một hồi lâu im lặng, Tùy tam gia không nhịn được lên tiếng, có chút chua xót.
Nhà họ Tùy mạnh hơn nhà họ Huyền và nhà họ Phù.
Nhưng lớp thanh niên thì…
Huyền gia có Huyền Mục, vốn dĩ được người người ngưỡng mộ, nhưng suy cho cùng, nhà họ Huyền và họ là đồng minh, vẫn có thể chấp nhận được.
Ai mà ngờ, nhà họ Phù lại xuất hiện một Phù Dịch.
Thôn phệ tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640579/chuong-2199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.