Về phần bên ngoài.
Huyền Tinh Bình đã đứng không vững, sắc mặt trắng bệch như mặt người chết. Nghẹn thở rồi, tâm tính võ đạo cũng sắp sụp đổ.
Vừa nãy Tô Minh thi triển ra năm loại thần thông quy luật võ đạo đã là thần thoại trong thần thoại, thần tích trong thần tích, đã đủ để khắc sâu ghi nhớ trong lòng, chấn động tam sinh ngũ thế rồi.
Ai có thể ngờ được...
Còn nữa?
Lại năm loại nữa?
Còn để cho người khác sống không?
Lập tức đến Phù Thanh Dung cũng không còn động lực mỉa mai đả kích Huyền Tinh Bình nữa, cũng đang chìm vào trong sự chấn động không nói nên lời, mãi lâu sau vẫn chưa hoàn hồn.
Trên màn hình, con oán thú cấp sáu bán bộ đó hóa thành bụi phấn trong tầm mắt của mọi người.
Năm thần thông quy luật không gian trước đó của Tô Minh là trói buộc, giam cầm. Năm thần thông quy luật không gian sau là chôn vùi, nghiền nát.
Nhẹ nhàng.
Cực kỳ nhẹ nhàng.
Một con oán thú cấp sáu bán bộ tương đương với cảnh giới Tiên Tôn bốn năm tầng, có khác gì con kiến khi rơi vào tay Tô Minh không?
Thành chủ Mai Tiên chua xót không chịu được.
Sớm biết như vậy, nếu như ban đầu có thể móc nối cho con gái Ninh Khinh Khinh với Tô Minh thành tổ đội thì thật tốt biết bao? Thậm chí, nếu như Khinh Khinh và Tô Minh có thể đến bước ở bên nhau thì còn tốt hơn nữa?
"Anh rể, vô địch!", Lạc Ngưng Nhi lớn tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640569/chuong-2189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.