“Đi!”, tiếp đó, Tô Minh dẫn đầu ra tay, có đi có lại, cũng tung ra một chỉ ấn đè ép về phía Nhạc Diễn.
Xem ra chính là một chỉ ấn.
Hơn nữa, từ hình dáng cùng khí tức dường như không thể sánh bằng chỉ ấn trước đó của Nhạc Diễn.
Tuy nhiên.
Chỉ ấn vừa xuất hiện liền khóa chặt Nhạc Diễn, khiến sắc mặt của hắn ta điên cuồng thay đổi!
Trái tim hắn như chững lại.
Máu nóng chảy xuôi trong cơ thể như đông cứng.
Nguy hiểm cực độ, ập đến như một cơn ác mộng buổi triều cường cuộn trào mãnh liệt.
Nhạc Diễn còn đâu dáng vẻ công tử hào hoa nho nhã, an tĩnh tự tin mỉm cười ngày nào?
Khuôn mặt hắn cũng có chút vặn vẹo dữ tợn, đôi mắt thì trừng to.
Cổ họng bất giác run lên: “Anh…”
Muốn nói gì đó lại không có thời gian lên tiếng, chỉ ấn đến rồi!
Phải chống lại.
“‘Kiếm Lôi Thiên Lạc’!”, Nhạc Diễn nghiến răng nghiến lợi, khí tức toàn thân điên cuồng đội lên, giống như xả lũ cuốn mùa mưa, khí thế vang dội.
Tia sét màu tím chớp động giữa đất trời.
Từ không khí, từ vết nứt trong hư vô, từ các vết nứt trên mặt đất.
Vô số quy luật lôi điện giống như miễn phí, toàn bộ đều quy tụ lại trên thanh trường kiếm màu lam trong tay Nhạc Diễn.
Trường kiếm màu lam, ánh sáng đan xen, sóng nước dập dờn, lôi điện vờn quanh, càng mang sắc thái hủy diệt.
Trường kiếm rung lên, vừa động liền xé toạc đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640560/chuong-2180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.