“Chúng tôi tìm được di tích trước”, Huyền Sơ Tình nói.
Giọng cô ta hơi lạnh lùng.
Bên trong còn có vài phần địch ý.
Tay không khỏi siết chặt thanh kiếm.
“Ha ha, ai biết hai người có nhìn thấy hay không? Không chừng cô và tên này chỉ đến vách núi ngắm cảnh, dù sao lối vào di tích này rất bí ẩn. Tôi nghĩ cô không có năng lực để nhìn ra đâu, còn hắn…”, Huyền Thi Yến tỏ vẻ đầy chế giễu chỉ vào Tô Minh, một tên rác rưởi chưa đạt đến cảnh giới Tiên Nhân.
“Cô…”, Huyền Sơ Tình tức giận, thở hổn hển dường như sắp ra tay đánh đến nơi.
Nhưng Nhạc Diễn lại cười nói: “Cậu Tô, cô Sơ Tình, tôi nghĩ có lẽ hai người đã phát hiện ra di tích này nhưng lại chậm chạp không muốn vào, chắc là lo lắng có nguy hiểm bên trong nhỉ? Hai người làm thế rất đúng, theo nhìn nhận của tôi thì di tích này không đơn giản, hay là chúng ta cùng vào trong đó, nhặt được bảo bối gì cứ chia đôi, thế nào?”
Sắc mặt Huyền Sơ Tình tốt hơn một chút, mặc dù là bí cảnh do Tô Minh phát hiện ra, giờ có vẻ phải chia sẻ với Nhạc Diễn và Huyền Thi Yến thì hơi khó chịu.
Nhưng chí ít Nhạc Diễn không cường thế đến mức kia, còn đồng ý vào bí cảnh cùng nhau đã xem như là may mắn trong cái rủi rồi.
Chỉ có thể an ủi bản thân như thế.
Tất nhiên quyết định cụ thể thế nào còn phải xem ý của Tô Minh.
“Thi Yến nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640558/chuong-2178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.