Tô Minh không nói nên lời.
Ngược lại cũng không giải thích thêm.
Dù sao sau khi tiến vào bí cảnh, một khi rơi vào tình huống phải chiến đấu, thực lực mà bản thân thi triển ra, cô ta liền hiểu.
Không vội.
“Tên khốn kiếp, chị vì anh mà… Anh phải đối xử với chị tôi tốt một chút, nếu không, cho dù anh trở thành anh rể của tôi, tôi cũng không tha cho anh đâu, hừ hừ”, lúc này Lạc Ngưng Nhi bỗng nhiên xông về phía Tô Minh nhe răng múa vuốt mà trừng mắt với anh.
Cô ta cảm thấy chị cố chấp phải thành một đội với Tô Minh.
Chỉ có một lý do, là thích anh ta rồi.
Ừm.
Cô ta dường như đã nghe ai đó từng nói rằng tình yêu khiến con người ta trở nên mù quáng.
Quả đúng là không sai.
Tình yêu thực sự là một thứ đáng sợ.
“Ngưng Nhi, đừng nói lung tung”, Huyền Sơ Tình cứng họng, quăng cho Lạc Ngưng Nhi một cái trợn trắng mắt.
Cùng lúc đó.
Tới rồi.
Đã đến phủ thành chủ.
Vừa hay một đoàn người khác cùng nhóm người của Huyền Tinh Bình gần như đến cùng lúc, họ chạm mặt nhau ở cổng vào phủ thành chủ, nhóm người này cũng khoảng hơn chục người, dẫn đầu là một ông lão với bộ râu trắng xóa, đứng gần ông ta là một nam một nữ, xem ra là một đôi tham gia cuộc thi.
“Huyền Tinh Bình, là bà dẫn đội à! Xem ra nhà họ Huyền rất xem trọng cuộc thi bí cảnh lần này!”, ông lão râu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640525/chuong-2145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.