Trận chiến trước mắt rất thú vị, không phải sao?
Máu trong người anh bắt đầu sôi lên sùng sục.
"Có vẻ cậu rất thích không chết không ngừng nhỉ? Vậy bắt đầu cuộc chơi thôi", Tiêu Lục giơ gậy ba toong lên, chỉ thẳng vào Tô Minh nói.
Lúc này, sát khí trên người ông ta hoàn toàn bùng nổ và như hóa thành thực chất.
Quả thực như là máu tràn ngập trong lỗ chân lông, lỗ mũi... cực kỳ gay mũi.
"Huyết Ma Giao, xé nát cậu ta!"
Tiêu Lục khẽ quát.
Vèo...
Con Giao Long nhỏ trên gậy ba toong lập tức phóng ra, hóa thành một vệt sáng lạnh lẽo tận xương. Vả lại, trên đường đi, nó còn phóng to lên. Nhoáng cái đã to hơn gấp chục, gấp trăm ngàn lần.
Gần như chỉ trong nháy mắt, một bóng rồng che trời lấp đất chợt xuất hiện trước mặt mọi người. Nó thật sự rất to, gần như nhét kín cả sân võ đạo.
Lớp vảy màu vàng sáng lấp lánh.
Khí tức tàn ác đầy máu tanh như thổi mọi người về thuở thái cổ.
Bắt mắt nhất là móng vuốt và cái đuôi, chúng như tiên binh, tiên khí phóng to vô số lần... lóe lên vẻ sắc lạnh. Chỉ liếc nhìn một cái thôi mà đôi mắt như bị mù.
"Gào...", con Giao Long kia gầm lên, một nửa đất trời bắt đầu sụp đổ, vô số vực sâu ầm ầm xuất hiện, những ngọn núi lửa chết đều tỉnh lại, dung nham nóng bỏng, ngọn lửa, tro bụi phóng thẳng lên cao như tận thế.
Khí tức phát ra từ trên người nó quét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640487/chuong-2107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.