"Nếu tôi là anh thì chắc hẳn sẽ mời bậc cha chú cùng ra tay, có vậy may ra còn có một cơ hội để sống sót. Chứ anh, quá yếu", Song, Tô Minh lại bật cười, bước tiếp về phía Hổ Vân và Hổ Chính Kiếm, chẳng thèm để ý đến Chu Tồn Uyên.
"Tuyệt Huyền Kiếm!", thấy mình đã tỏa ra khí thế mà Tô Minh chẳng những không ngó ngàng, kiêng kỵ và sợ hãi, trái lại còn kiêu ngạo hơn, trực tiếp làm lơ. Sắc mặt Chu Tồn Uyên lạnh lẽo như băng, không màng tất cả, hai mắt sắc bén như ưng ngẩng phắt lên, nhìn chằm chằm vào Tô Minh, trở tay chém ra một nhát.
Một kiếm ấy vừa được hắn ta chém ra, đất trời như biến sắc, màu vàng như cơn mưa to trút xuống từ trên bầu trời, trông giống Kim Kiếm Đông Lai.
"Cũng tạm được, nhưng vẫn chưa đủ", trong khoảnh khắc ấy, Tô Minh chỉ lẩm bẩm một câu, sau đó, đấm thẳng một quyền ra ngoài.
Kế tiếp...
"Keng!"
Kiếm mang màu vàng lập tức vỡ vụn, bị một quyền của Tô Minh trực tiếp đập gãy nát bươm!
Không những thế, một quyền kia cũng không dừng lại mà xông thẳng về phía Chu Tồn Uyên.
Chu Tồn Uyên kinh ngạc đến ngây người, vì có chết hắn ta cũng không ngờ, một kiếm dùng hết sức mạnh của mình lại bị bẻ gãy nghiền nát một cách dễ dàng như vậy. Mà đối phương chỉ là một Đại Đế thượng vị ba chuyển thôi, cứ y như ác mộng vậy.
Hắn ta nào tưởng tượng nổi sự khủng bố của 10 ngàn tỷ sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640483/chuong-2103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.