"Ta hỏi nó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì nó không chịu nói gì cả".
"Ta tốn rất nhiều sức lực mới trị thương đơn giản cho nó, giữ được tính mạng, nhưng võ đạo thì đã bị phế rồi".
"Hiện tại, nó tự nhốt mình trong sơn động, mỗi ngày đều uống rượu, uống đến say khướt!"
...
Sơn động tối đen.
Có chút hỗn loạn.
Tô Minh có thể rõ ràng nhìn thấy những vết tích trên hai bên vách động, hơn nữa trên vết tích còn có máu tươi.
Tô Minh nhìn về phía cuối sơn động, ở trong cùng trên một tảng đá, Huyết Vu Hổ một thân rách nát, ngồi phịch trên tảng đá lớn, trên tay vẫn còn đang cầm một vò rượu lớn.
"Lão Hổ", Tô Minh đi tới ngồi xuống bên cạnh Huyết Vu Hổ.
Huyết Vu Hổ tựa như có vẻ đã say, toàn thân toát ra khí tức trầm luân, tuyệt vọng, thậm chí có chút tử khí.
Sau khi Tô Minh ngồi xuống liền có thể cảm nhận được khí tức trên người Huyết Vu Hổ rất yếu.
Đặc biệt yếu.
Quả thực không khác với người thường là bao.
Một thân võ đạo gần như đã không còn, thậm chí, chỉ còn có một chút tử khí nữa.
"Lão Hổ, đừng uống nữa", Tô Minh đặt tay lên bả vai Huyết Vu Hổ, ngưng giọng nói.
"Mặc kệ ta!", Huyết Vu Hổ nửa tỉnh nửa say, tựa hồ như không nhận ra Tô Minh là ai liền quát lên một tiếng, muốn hất tay Tô Minh ra nhưng không hất ra được.
Tô Minh đưa chân nguyên hỗn độn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640465/chuong-2085.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.