Đây là miếng ngọc truyền tin bố và cô ta.
Cô ta theo bản năng nắm chặt lấy.
Sau đó, từ trong miếng ngọc phát ra âm thanh sốt sắng và trầm đục: “Linh Nhi! Mau về đi! Tiên phách của anh con nát rồi, anh con đã chết. Vị trí anh con chết cách con không xa đâu, dường như ở trong cùng một nền văn minh. Bất luận con đang làm gì thì cũng quay về ngay cho ta”.
Đã mất đi con trai rồi, nào còn muốn mất nốt cả con gái nữa?
Sắc mặt của cô gái áo đỏ lập tức tái xanh tái nhợt, không khác gì với sắc mặt người chết. Thân hình thoáng cái đã lùi về phía sau. Cô ta ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tô Minh nói: "Cậu...".
Đã xác định 100% rồi, chính Tô Minh đã giết chết anh trai của mình, Tiêu Bạch Y!
Hiện tại cô ta cũng đã gặp phải anh.
Cô gái áo đỏ hồn bay phách lạc, huyết lệ cuồn cuộn, tâm tình võ đạo hoàn toàn sụp đổ.
"Cho nên, có rất nhiều khi là duyên phận", Tô Minh sâu xa nói, sau đó lập tức nâng tay lên, một đạo Thái U Hỏa hóa thành hình ảnh tử thần trực tiếp xuyên thủng qua ngực nơi vị trí trái tim của cô gái áo đỏ, bao gồm cả thần hồn.
Giết chết! Không chút do dự giết chết!
Ai dám động vào em gái tôi, tôi giết kẻ đó! Không cần phải thương lượng thừa thãi.
"Sớm đã cảnh cáo cô rồi mà còn không tin", Phong Vũ Vân đứng bên cạnh cười khẩy một tiếng, rất sảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640462/chuong-2082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.