Ghen tị đến điên cuồng.
Hắn ta sống chết nhìn chằm chằm lá chắn chân khí đó, hận không thể phá vỡ nó ngay lập tức, hận không thể vọt vào trong.
Hắn ta vẫn luôn tin rằng một ngày nào đó Mộng Li Khinh Đàn sẽ thuộc về mình.
Vậy nên…
Bấy giờ Mộng Li Khinh Đàn đang ở cùng Tô Minh trong không gian lá chắn chân khí nhỏ hẹp kia, không ai có thể thấy được hai người đang làm gì, tất nhiên hắn ta phải nổi giận, thậm chí còn không thể kiềm chế nổi.
Bấy giờ.
Lá chắn chân khí biến mất.
Tô Minh và Mộng Li Khinh Đàn lại xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.
Sau đó…
Tất nhiên là những âm thanh hít khí lạnh liên tục vang lên.
Bởi vì!
Rõ ràng vết thương của Mộng Li Khinh Đàn đã được chữa khỏi hoàn toàn.
Mẹ nó.
Cái… Cái… Cái gì mà mới có mấy chục phút.
Vết thương nặng đến thế đã biến thành lành lặn không hề hấn gì rồi?
Vừa mới làm ảo thuật hả?
Trước đó, bọn họ nhìn thấy Tô Minh đánh Mộng Li Khinh Đàn bị thương nặng, cô ta trông cực kỳ thê thảm, đầu gối vỡ vụn, đó… Có phải là sự thật không?
Đó không phải là ảo giác của họ đó chứ?
Khi mọi người nhìn thấy vết thương của Mộng Li Khinh Đàn đã lành lại như chưa có gì xảy ra, thì Ứng Huyền lại chú ý đến tấm màn che mặt của cô ta, trước đó là màu đỏ chói mắt, giờ đã sạch sẽ, là tấm màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640432/chuong-2052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.