Chương trước
Chương sau
Có chút hoảng hốt.

“Phải nhấc váy lên thì mới chữa trị đầu gối cho cô được, tuy chỉ lộ ra đầu gối và bắp chân nhưng tôi nghĩ cô cũng không muốn để cho người ngoài nhìn thấy”, Tô Minh mở miệng trả lời.

Mộng Li Khinh Đàn cảm thấy Tô Minh rất biết quan tâm người khác.

Nhưng sau đó suy nghĩ lại chợt rẽ sang một hướng khác.


Không muốn để người ngoài nhìn thấy đầu gối và bắp chân cô ta ư?

Thế anh cũng là người ngoài đấy còn gì?

Hôm nay mới gặp nhau lần đầu tiên thôi!

Dưới màn che mặt, gương mặt xinh xắn của Mộng Li Khinh Đàn lại đỏ lên một chút.

Ngay sau đó.

Tô Minh xé rách làn váy đang che đi đầu gối Mộng Li Khinh Đàn.

Để lộ ra phần đầu gối đầm đìa máu tươi.

Có thể thấy rõ xương nát.

Trông có vẻ rất đau đớn.

Cực kỳ tàn nhẫn.

“Cố nhịn một chút”, Tô Minh trầm giọng nói, sau đó anh giơ tay lên, nhanh chóng nắm lấy đầu gối vỡ vụn, máu tươi đầm đìa của Mộng Li Khinh Đàn.

Cô ta đau đớn đến nỗi cả người run run.

Đau đến mức dưới lớp màn che mặt ấy là gương mặt tái nhợt lấm tấm mồ hôi lạnh.

Đau đến nỗi cô ta phải hét thảm.

Thế nhưng.

Sau đó…

Mộng Li Khinh Đàn có thể cảm nhận được một luồng chân khí đang chảy dọc vào đầu gối mình.

Cảm giác đau đớn đã giảm bớt.

Giảm đi rất nhanh.

Thậm chí cô ta còn có thể cảm nhận được miệng vết thương ở đầu gối mình đang khép lại, đang hồi phục.

Mộng Li Khinh Đàn choáng váng!

Dưới lớp màn che mặt, đôi mắt đầy khiếp sợ nhìn chằm chằm Tô Minh… Cứ như thấy ma.

Đây… Đây… Sao lại có thể xảy ra chuyện này được?

Khoảng vài phút trôi qua.

Tô Minh buông tay ra.
“Được rồi”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.