Chương trước
Chương sau
Cũng không thể thoát khỏi trói buộc túm cổ tay thoạt nhìn cực kỳ ung dung kia của Tô Minh.

Cô ta cố gắng dùng toàn bộ sức lực của mình cũng không thể chống lại sức mạnh thuần túy 6500 tỷ cân của Tô Minh.

“Buông ra!”, không thoát được, Mộng Li Khinh Đàn cũng có chút vô lễ, lại là một tiếng quát to, đầu gối chân trái hướng về phía đỉnh đầu gối chân phải của Tô Minh, đây là một loại cận chiến thuật.

Đương nhiên cô ta cũng dùng hết toàn lực.


Thời điểm đầu gối hung hăng dùng Tiên Nguyên số lượng cao, muốn lập tức nâng lên thậm chí đánh gãy đầu gối chân trái của Tô Minh.

Bức bách.

“Ầm…”

Đầu gối với đầu gối thọt tới.

Nhưng… nhưng… nhưng trong nháy mắt, dưới khăn che mặt, nước mắt Mộng Li Khinh Đàn liền rơi xuống, gương mặt tuyệt mỹ cũng không có huyết sắc.

Đau nhức.

Mộng Li Khinh Đàn gần như chắc chắn đầu gối mình bể rồi!

Đương nhiên bể rồi.

Cường độ cơ thể bây giờ của Tô Minh quả thật đáng sợ không cách nào tưởng tượng.

Vốn dĩ chính là cường độ cơ thể cấp bậc bug, huống hồ anh đã hấp thụ Vu Nguyên nữa.

“Cô thật sự rất yếu, cho nên tôi chẳng buồn đồng ý cái gọi là lời mời của cô, có vấn đề sao?”, Tô Minh cũng không có thương hoa tiếc ngọc, dù biết lúc này đầu gối phải Mộng Li Khinh Đàn sắp vỡ nứt rồi, anh chỉ cảm thấy cũng đáng đời.

Nếu không phải đầu gối của Tô Minh tôi cực mạnh.

Thì thứ đau nhức bây giờ chính là đầu gối của tôi rồi.



Giọng nói nhàn nhạt trầm bổng vào trong tai Mộng Li Khinh Đàn, Mộng Li Khinh Đàn cảm nhận được là nỗi nhục nhã cực lớn, điều này rất khó mà hình dung, cô ta nhất thời cũng có phần quên đi đau đớn, mắt cũng hơi đỏ.

Nhưng vào lúc này...

“Hừ!”

Tô Minh đột nhiên hừ một tiếng.

Sau đó phát lực.

Túm cổ tay Mộng Li Khinh Đàn, đây thật sự không coi Mộng Li Khinh Đàn là phụ nữ nữa, lập tức ném cơ thể mềm mại của Mộng Li Khinh Đàn xuống.

Ầm!

Cơ thể cô ta hung hãn ngã xuống đất.

Ngã ở trên chiến đài.

Mộng Li Khinh Đàn chỉ cảm thấy cơ thể mình đều muốn vỡ vụn...

Trong miệng đều là mùi máu tươi, lục phủ ngũ tạng cũng suýt chút nữa bị mùi máu tươi này xông lên cổ họng.

Đầu gối vốn đã vỡ vụn bây giờ thật sự vỡ nát hoàn toàn.
“Cô phải cảm ơn bản thân mình từ đầu đến cuối cũng không động sát ý, vì vậy cô cũng không cần chết. Nếu không thì cô đã chết rồi”, Tô Minh từ trên cao nhìn xuống Mộng Li Khinh Đàn, nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.