“Viện trưởng Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, bây giờ không biết đã đi nơi nào rồi. Mấy chục ngàn năm gần đây, viện trưởng cũng không xuất hiện”, Hồ Linh Dư cười khổ nói: “Viện trưởng hiện giờ là đời viện trưởng thứ ba mươi bảy học viện Hỗn Độn, là một người hoàn toàn không biết làm gì, nghe nói ngồi vị trí viện trưởng đã mấy chục triệu năm, nhưng nghe nói tổng cộng số lần xuất hiện trước học sinh và tầng cấp cao đều chưa quá mười lần”.
“Ừm”, Mộng Li Khinh Đàn ừ một tiếng.
Sau đó, cô ta hướng về phía Tống Xạ Sơn, Vương Thừa Quy, Lưu Mộc Sàn gật đầu, coi như là chào hỏi. Mặc dù bây giờ cô ta hoàn toàn thắng ba người, nhưng rốt cuộc cô ta vẫn là học sinh của học viện Hỗn Độn. Ừ, thật sự là đệ nhất chân bảng, lễ phép nên có vẫn phải có.
Ba ngươi Tống Xạ Sơn cũng không dám khinh thường, đều tươi cười gật đầu một cái.
“Cạch cạch cạch...”, sau đó dưới ánh nhìn chăm chăm của mấy trăm chục ngàn người trên sân võ đạo, Mộng Li Khinh Đàn đi về phía chiến đài.
Thân ảnh cô ta giống như thần nữ, toàn thân áo trắng tinh khiết, an tĩnh, ngạo nghễ, di thế độc lập, dù là mặt mũi che kín nhưng dáng người cao gầy, khí chất nhã nhặn lịch sự lại cao quý kia khiến cho người ta chắc chắn, vô cùng chắc chắn cô ta rất đẹp.
“Tôi tới rồi…”, đối mặt với Tô Minh, Mộng Li Khinh Đàn nói, giọng nói càng lạnh.
Nhưng cô ta còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640417/chuong-2037.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.