Chương trước
Chương sau
Tô Minh đã đi tới trước lầu Pháp Tắc.

Lầu Pháp Tắc rất hùng vĩ.

Mặc dù, chỉ có ba mươi lăm tầng.


Tuy nhiên vẫn khá cao lớn, mỗi tầng cao vài chục mét, ba mươi lăm tầng cộng lại lên đến vài kilomet.

Cao vút tầng mây!

Cả tầng lầu lần lượt được bao quanh bởi những trận pháp cổ xưa, theo ước tính sơ bộ của Tô Minh có lẽ có hàng nghìn trận pháp cổ xưa đang vây giữ xung quanh lầu Pháp Tắc này.

Những viên gạch được sử dụng trong lầu Pháp Tắc cũng xa hoa đến cực điểm, vậy mà là đá hư không cực kỳ hiếm gặp.

Mặc dù đá hư không rất nhiều nhưng muốn có được chúng bắt buộc phải thăm dò và tìm kiếm xuống nơi sâu thẳm của hư không, việc này tương đối nguy hiểm, ngoại trừ học viện Hỗn Độn với thế lực lớn mạnh có thể bạo tay như vậy thì không thể tìm được tổ chức thứ hai tại nền văn minh Xương này.

Cũng chỉ có đá hư không mới có thể vây khốn và bảo tồn quy luật.

Bên cạnh lầu Pháp Tắc có dựng một tấm màn pháp tắc.

"Đó là gì?”, Tô Minh hỏi Quân Tốc Tốc.

“Là màn pháp tắc, mỗi lần chỉ có một người có thể tiến vào lầu Pháp Tắc, đợi người đó đi ra, người tiếp theo mới có thể đi vào. Mà mỗi người bước vào đó có thể hấp thụ được bao nhiêu quy luật, quy luật của lớp bảy tầng nào trong năm lớp bảy tầng đều sẽ hiển thị trên tấm màn pháp tắc này, liếc qua liền thấy ngay”, Quân Tốc Tốc nhỏ giọng giải thích.

Sau đó còn lôi kéo Tô Minh: “Chúng ta mau đi thôi, đến đây làm cái gì?”

Quân Tốc Tốc không còn gì để nói.

Nếu vừa rồi cô biết được Tô Minh chỉ vừa xuất quan liền muốn tới lầu Pháp Tắc, cô chắc chắn sẽ ngăn anh lại.

“Đương nhiên là muốn vào lầu Pháp Tắc rồi”, Tô Minh cười đáp.

Nếu không thì sao?

Còn Quân Tốc Tốc thì trừng to hai mắt, ngẩn người tại chỗ.

Sau một vài nhịp thở.

“Anh Tô, có phải ngay cả sổ tay đệ tử của học viện Hỗn Độn anh cũng chưa đọc hiểu không? Mỗi một học viên của học viện chỉ có một cơ hội duy nhất được tiến vào lầu Pháp Tắc này”, giọng nói của Quân Tốc Tốc lớn hơn, có một loại xúc động muốn ngất lịm đi.

Âm lượng của Quân Tốc Tốc không nhỏ, đến mức ngày càng có nhiều học viên xung quanh đều nghe thấy.

“Sau đó thì sao?”, Tô Minh hỏi vặn lại.

“Sau đó, tất cả mọi người đều đợi cho đến khi họ đã tu luyện được một khoảng thời gian rất rất dài, thậm chí, một số còn đợi tới khi bị cưỡng chế tốt nghiệp mới lựa chọn tiến vào lầu Pháp Tắc, bởi thực lực càng mạnh, khả năng hấp thụ một hoặc vài loại quy luật nào đó càng cao! Không lẽ hiện tại anh muốn bước vào đó? Đây không phải là đang lãng phí cơ hội sao?”, Quân Tốc Tốc thực sự hết nói nổi.

Đây là lầu Pháp Tắc!

Là một trong những cơ hội lớn nhất của mỗi một học viên khi gia nhập học viện Hỗn Độn.

Anh phải thận trọng!
Anh phải thận trọng suy xét nhiều lần!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.