Chương trước
Chương sau
Từ Đại Đế trung vị một chuyển, hai chuyển, ba chuyển... Người khác muốn tăng lên một cảnh giới nhỏ thì khó như lên trời, đặc biệt là ở cấp bậc Đại Đế. Song đối với Tô Minh lại là chuyện dễ như ăn cháo.

Nếu có người thấy cảnh ấy, chắc chắn sẽ rợn tóc gáy.


Mà khi Tô Minh chìm trong sự đột phá các cảnh giới nhỏ thì học viện Hỗn Độn lại bùng nổ, mà vẫn là bởi vì anh.

Chẳng qua, trước đó nổ tung chảo là vì tư chất võ đạo vô song có một không hai chỉ với số tuổi chưa đến 30 khiến người khác cảm thán và việc giết Lăng Dương chỉ trong một chiêu.

Mà bây giờ, lại là sự khinh bỉ đầy chế giễu.

Chúng tôi có thể tâng anh lên cao, cũng có thể đạp anh ngã xuống.

Phút chốc, hầu như đều nghiêng về một phía. Ngoài một số người có lòng dạ rộng rãi, không chút để ý mấy chuyện vụn vặt giữ im lặng thì ai cũng ngầm khinh bỉ:

"Nên mới nói khôn quan trọng hơn tư chất rất nhiều".

"Từ chối tham gia liên minh Vô Song, khiêu khích Mộng Li Khinh Đàn, ha ha... Tên Tô Minh có phải là yêu nghiệt mạnh nhất trong lịch sử học viện Hỗn Độn không thì không biết, nhưng, chắc chắn là thằng ngu nhất".

"Còn chưa thể hiện tư chất mà đã kiêu căng ngạo mạn như thế rồi, nể thật!"

"Chỉ xét về mặt sức chiến đấu, có lẽ giờ Tô Minh cũng chưa chắc chen vào được Chân bảng nữa là! Yếu nhất trong Chân bảng cũng là Đại Đế thượng vị hai, ba chuyển. Mà còn là những yêu nghiệt có thể chiến đấu vượt cấp mới được. Cậu ta vào nổi Chân bảng không thế? Chưa chắc vào nổi Chân bảng, lại đi khiêu khích Mộng Li Khinh Đàn, ha ha ha, chết cười mất thôi!"

"Bà mẹ nó, hôm qua tôi còn định đi gặp Tô Minh và làm quen với cậu ta, may mà cậu ta đang bế quan không ra, chưa làm bạn được. Không thì, tôi sẽ hối hận chết mất, mất mặt lắm luôn, chỉ với tính cách ấy mà sống được tới 30 tuổi thì tôi thua".

...

Ba ngày sau, trong phòng, Tô Minh phun ra một hơi.

Đại Đế trung vị tám chuyển, cũng không coi là nhanh. Nếu không phải muốn củng cố cảnh giới thì anh đã trở thành Đại Đế thượng vị rồi. Chỉ là không cần thiết mà thôi.

Với Đại Đế trung vị tám chuyển thì anh đã tăng lên khoảng chín cảnh giới nhỏ, gần cả một cảnh giới lớn, đương nhiên cũng gặt hái được rất nhiều.

Đầu tiên, độ thành thạo của anh với kho tàng huyết mạch đã cao hơn một chút. Đừng thấy nó ít mà lầm, nhiêu đó đã rất kinh khủng rồi. Hơn nữa, cảnh giới tăng lên còn mang đến sức mạnh. Anh đoán, nếu dùng hết tất cả con át chủ bài thì sức mạnh sẽ đạt tới 6500 tỷ kg.

Ngoài sức mạnh ra thì điều anh gặt hái được nhiều nhất chính là chất lượng của chân khí. Thậm chí nó còn hơi hóa lỏng, tinh khiết và chuyển thành căn nguyên Hỗn Độn.

"Giờ e rằng chất lượng chân khí của mình cũng chẳng kém hơn Tiên Nguyên của Tiên Nhân là bao nhỉ?", Tô Minh lẩm bẩm, khá là thỏa mãn với thu hoạch lần này.

"Cảnh giới, sức mạnh và cường độ cơ thể đều có sự tăng vọt, sắp tới, mình phải nghĩ cách tăng sức mạnh của võ kỹ lên mới được".

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.