Chương trước
Chương sau
Chuyện này…

Tất cả các học viên của học viện Hỗn Độn ở bên ngoài chỉ cảm thấy đầu óc tê dại, nóng ran, họ sợ đến nỗi khó thở.

Họ đã nghe thấy gì thế này?


Tô Minh không những không nhận lời mời của Mộng Li Khinh Đàn mà còn bắt Mộng Li Khinh Đàn im mồm, không được quấy rầy anh tu luyện?

Ghê thật!

Người này to gan quá đi!

Từ trước đến nay luôn có tin đồn, vào được Vô Song Minh thì không cần tôn trọng những lãnh đạo cấp cao của học viện Hỗn Độn nữa. Đây là đặc ân.

Nếu như hỏi những học viên có mặt ở đây, sau này muốn trở thành trưởng lão của học viện Hỗn Độn hay là gia nhập vào Vô Song Minh? Chắc chắn 100% họ sẽ nói là muốn gia nhập vào Vô Song Minh.

Trong lòng rất nhiều học viên, cái tên Mộng Li Khinh Đàn còn có sức nặng hơn cả Tống Xạ Sơn, Lưu Mộc Sàn và Vương Thừa Quy.

Hơn nữa, phải thừa nhận một điều. Nếu nói về tiềm lực sau này thì Mộng Li Khinh Đàn còn tăng thêm về cấp bậc hơn đám Tống Xạ Sơn rất nhiều.

Nếu tạm thời vứt bỏ thân phận khủng khiếp là Cửu minh chủ của Vô Song Minh, kể cả là đứng thứ nhất của chân viện nhưng đã chiếm vị trí này mấy trăm ngàn năm thì danh tiếng này cũng vô cùng dọa người.

Nếu so sánh, Tống Xạ Sơn là người mạnh nhất trong ba vị phó viện trưởng, khi năm đó vẫn là một học viên và thành tích tốt nhất cũng chỉ là đứng thứ ba trên bảng xếp hạng. Vậy thì so sánh với người luôn chiếm vị trí thứ nhất như Mộng Li Khinh Đàn, đúng là một trời một vực.

“Cậu nhóc! Hơi bồng bột rồi đấy”, Tống Xạ Sơn khoanh chân ngồi tu luyện trong linh trận Hỗn Độn lúc này cũng mở mắt ra, nói với vẻ tiếc nuối và bất lực.

Trên thực tế, nếu để ông ta nói thì ông ta vẫn hi vọng Tô Minh gia nhập vào Vô Song Minh.

Kể cả bản thân Tống Xạ Sơn cũng phải thừa nhận, gia nhập Vô Song Minh có nhiều lợi ích cho phát triển sau này của Tô Minh.

Dù sao thì khi rời khỏi nền văn minh Xương để đến nền văn minh cấp hai thì học viện Hỗn Độn cũng không thể giúp ích được gì nhưng Vô Song Minh lại làm được.

Tiếc rằng lúc này ông ta nhắc nhở Tô Minh thì cũng đã muộn. Tô Minh đã từ chối rồi, hơn nữa thái độ cũng rất kiên quyết. Theo như tính cách của Mộng Li Khinh Đàn thì chắc không còn cơ hội cứu vãn nữa.

Nhưng không sao cả. Dựa vào thiên phú võ đạo của Tô Minh và cả mối liên hệ cực lớn với thiên nữ Tạo Hóa thì ông ta tin rằng, kể cả Tô Minh không vào Vô Song Minh thì sau này vẫn không thua kém Mộng Li Khinh Đàn.

Nghĩ đến Mộng Li Khinh Đàn, Tống Xạ Sơn lại thấy có chút tiếc nuối. Trên thực tế, kể cả viện trưởng hay ông ta đều hy vọng Mộng Li Khinh Đàn có thể gia nhập vào đội ngũ lãnh đạo của học viện Hỗn Độn. Nếu như Mộng Li Khinh Đàn muốn thì kể cả vị trí viện trưởng nhiệm kỳ sau, Tống Xạ Sơn cũng sẵn sàng nhượng lại để Mộng Li Khinh Đàn làm.

Bởi vì Mộng Li Khinh Đàn thật sự có thể dẫn dắt học viện đi lên tầng cao mới. Tiếc rằng Mộng Li Khinh Đàn không ở học viện Hỗn Độn nữa.

“Cho anh 100000 năm. Sau đó tôi sẽ mời anh quyết chiến. Tôi thật sự muốn biết khí chất ngông cuồng của anh đến từ đâu?”, một giây sau, Mộng Li Khinh Đàn đột nhiên lên tiếng.

Giọng nói rất dễ nghe nhưng có chút lạnh lùng.

Cô ta thật sự tức giận!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.