Chương trước
Chương sau
Tuổi mới còn trẻ, thiên phú quả thực cũng được, nhưng tâm kế thì quá phức tạp.

Không kiềm chế được, Tống Xạ Sơn nhìn về phía Vương Thừa Quy và Lưu Mộc Sàn nói: "Viện phó Vương và cả viện phó Lưu, tôi còn phải đưa Tô Minh tới Nội Vụ Các, đưa cậu ấy đi lấy võ phục đệ tử chân viện, không tham gia vào việc thu nhận đồ đệ của hai anh nữa".


Nói rồi, Tống Xạ Sơn quay sang nhìn Tô Minh bên cạnh, giới thiệu nói: "Đây là Tô Minh, hôm nay cậu ấy gia nhập vào học viện Hỗn Độn, trực tiếp vào chân viện, không vấn đề gì chứ? Tôi giới thiệu với hai anh trước".

Do viện trưởng đã không còn quản chuyện của học viện nữa. Bây giờ, chuyện của học viện đều do ba vị phó viện trưởng phụ trách.

Tống Xạ Sơn có thể quyết định, nhưng vừa đưa Tô Minh từ bên ngoài vào, một bước trở thành đệ tử chân viện, trường hợp duy nhất trong lịch sử của học viện Hỗn Độn, đương nhiên phải nói một tiếng với Vương Thừa Quy và Lưu Mộc Sàn.

Lưu Mộc Sàn và Vương Thừa Quy bất giác nhìn về phía Tô Minh.

Nhìn thật sâu.

Hai người đều biết đến cái tên Tô Minh này, bởi vì Tô Minh có quan hệ mật thiết với Thiên Nữ Tạo Hóa!

Hai vị phó viện trưởng lại càng biết rõ hơn bốn chữ Thiên Nữ Tạo Hóa có nghĩa là gì. Cho nên, nào dám ngăn cản việc Tô Minh trở thành đệ tử chân viện của học viện Hỗn Độn?

Càng chưa nói đến, Tô Minh chưa đến 30 tuổi mà đã là Đại Đế hạ vị chín chuyển! Quả thực là yêu nghiệt tuyệt đại không thể tưởng tượng nổi! Nghe nói còn có thể chiến đấu vượt cấp, cũng quả thực có tư cách để phá lệ rồi!

Lưu Mộc Sàn và Vương Thừa Quy gật đầu nói: "Phó viện trưởng Tống cứ thoải mái sắp xếp".

Tâm trạng của hai người không tệ, Tống Xạ Sơn không biết do đầu óc để đâu rồi hay là thế nào mà xem ra quả thực không còn hứng thú với Lăng Dương nữa.

Lẽ nào, là vì nể mặt hai người họ sao? Lập tức địch ý với Tống Xạ Sơn đã giảm đi không ít.

Mặc dù Quân Tốc Tốc không hiểu, trong lòng cực kỳ buồn bực, nhưng cô ta biết sư tôn đã đưa ra quyết định thì không thể nhiều lời nữa, không thể quá phận được, cô ta cũng không phải là người không biết suy nghĩ.

Đương nhiên, trong lòng rất tiếc nuối là thật, cô ta đã dự tính rồi, sau chuyện này nhất định sẽ đi hỏi sư tôn rốt cuộc là tại sao? Sư tôn có lẽ sẽ có lý do của mình chứ nhỉ? Cô ta quá tò mò rồi.

"Ồ? Chuyện gì vậy?", sắc mặt Tống Xạ Sơn không có quá nhiều cảm xúc, thật sự đã đứng lại, quay đầu nhìn về phía Lăng Dương mỉm cười.

Còn trên sân sát hạch lúc này lại một mảng yên tĩnh.

Tất cả mọi người đều gắt gao nhìn chằm chằm vào Lăng Dương, ngừng thở, căng thẳng.

"Phó viện trưởng Tống, vừa nãy ông nói ông muốn đưa vị huynh đệ Tô Minh này tới Nội Vụ Các lấy võ phục của đệ tử chân viện sao? Tôi to gam dám hỏi, trước đó tôi đã được nghe nói, từ trước đến nay trong lịch sử của học viện Hỗn Độn chưa từng có ai vừa mới vào học viện đã được trở thành đệ tử chân viện. Không biết vị huynh đệ Tô Minh này có chỗ nào đã đả động được phó viện trưởng Tống, khiến phó viện trưởng Tống phải phá vỡ quy tắc của học viện Hỗn Độn vậy?", Lăng Dương hít sâu một hơi, chắp tay lại, cung kính hỏi. Dáng vẻ cung kính nhưng thực chất là chất vấn, chính là chất vấn, không cần phải nghi ngờ.
Trên thực tế, không chỉ là Lăng Dương, những người có mặt ở đó, trừ một bộ phận nhỏ như Lưu Mộc Sàn và Vương Thừa Quy ra thì gần như tất cả mọi người đều vô cùng vô cùng tò mò. Học viện Hỗn Độn vốn dĩ là một nơi hội tụ những yêu nghiệt tuyệt đại, làm gì có ai không phải là trong hàng tỷ người mới có một người chứ? Nhưng cũng chưa từng có ai được nhảy cách lên chân viện cả!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.