“Đương nhiên rồi, không gian trong tâm Hỗn Độn lớn gần bằng một nửa Hỗn Độn, lớn hơn rất nhiều lần thế giới Đại Thiên mà cậu từng sống trước đây!”
Sau khi vào trong tâm Hỗn Độn, thứ thu hút sự chú ý nhất là một ngọn núi.
Ngọn núi nằm ở vị trí trung tâm của thế giới ở không gian trong tâm Hỗn Độn.
Chắc cũng phải cao đến mấy trăm ngàn mét.
Cao đến sợ.
Cứ như đã chọc thủng bầu trời.
“Ngọn núi đó chính là nơi tọa lạc của học viện Hỗn Độn, học viện Hỗn Độn nằm trên đỉnh núi!”, Tống Xạ Sơn nói, giọng nói thoáng vẻ tự hào: “Núi đấy là núi đá cứng của Hỗn Độn, có thể cung cấp linh khí và khí lưu Hỗn Độn tinh túy nhất cho học viện Hỗn Độn. Bầu trời trên đầu ngọn núi là vạn Đạo Tinh Thần của nền văn minh Xương, mỗi giây mỗi phút đều rải đầy sao, giúp cho tất cả những người ở học viện Hỗn Độn trên đỉnh núi tu luyện”.
Tô Minh gật đầu.
Không thể không nói rằng điều kiện tu luyện của học viện Hỗn Độn cực kỳ tốt.
“Ngoài ra, trong hư không và không gian thực xung quanh đỉnh núi đều có màn hình khí Hỗn Độn kết nối trực tiếp, có thể tường thuật trực tiếp những chuyện lớn trong học viện Hỗn Độn!”
“Chẳng hạn như cuộc thi đấu xếp hạng võ đạo chân viện, nội viện tổ chức mỗi năm một lần, chúng sẽ được tường thuật trực tiếp, cả lúc thi sát hạch, tuyển chọn học viên mới nữa!”
“Một khi tường thuật trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640377/chuong-1997.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.