Chương trước
Chương sau
Tô Minh im lặng, một lúc lâu sau, anh mới nói: "Thiên nữ, kiếm hồn cứng đầu cứng cổ, lẽ nào em không phải?"

Dù kiếp trước, Thiên nữ vì tự tin mình có thể vùng dậy một lần nữa, vả lại, còn có chút tò mò với luân hồi chuyển thế và muốn chứng minh võ đạo. Nhưng, suy cho cùng cũng luân hồi chuyển thế với anh.

Tô Minh quyết tâm nhất định phải tìm được kiếm hồn của kiếm Xương!


Tô Minh và Thiên nữ đều im lặng, sau một lúc lâu... Anh vẫn là người lên tiếng trước: "Thiên nữ, em phải đi, đúng không?"

Anh lại đoán được.

"Đúng vậy", Thiên nữ đáp.

Tô Minh cũng không nói gì thêm, tình cảm giữa anh và Thiên nữ đã vượt qua kiếp trước kiếp này.

Kiếp trước, cô vừa là thầy là bạn... Đương nhiên, điều này cũng không quan trọng.

Đời này, anh là anh, dù có tìm lại được ký ức, rồi dung hợp, nhưng Tô Minh biết, sau khi tiếp nhận một số thứ mình cần thì anh sẽ xóa bỏ ký ức về Thiên nữ ở kiếp trước.

Cũng giống như Thiên nữ, Tô Minh biết họ đều không cần cái mối quan hệ vừa là thầy là bạn kia, mà chỉ cần tình yêu say đắm ở đời này! Chỉ cần kiếp này!

Kiếp này, anh yêu Thiên nữ! Vậy là đủ rồi!

Thiên nữ cũng thế!

Cả hai đều sống chết có nhau!

Từ lúc ở thành phố Dương Giang trên Trái Đất cho đến ngày hôm nay, Thiên nữ luôn ở bên anh. Khi tu luyện, khi ngủ, khi vui vẻ hay cô đơn, ngay cả những lúc anh suýt chết, cô đều có mặt. Anh thật sự yêu cô.

"Tô Minh, nếu có một ngày, anh có thể tu luyện đến trình độ đánh vỡ được nền văn minh cấp 9 thì hãy đi tìm em. Đến lúc đó, anh sẽ biết em ở đâu. Nếu không tu luyện được đến trình độ đó thì đừng tìm em", Thiên nữ Tạo Hóa nghiêm túc nói: "Vả lại, anh phải lo giải phong ấn ký ức kiếp trước nhanh lên đi, đoạn ký ức ấy là một cơ hội trời ban cho anh đó".

Tô Minh gật đầu, không hiểu sao khóe mắt hơi cay cay. Anh rất ít khóc, thật sự! Nhưng lúc này lại muốc khóc thật to.

"À đúng rồi, sau khi anh mở phong ấn ký ức, thì trong ký ức ấy chắc chắn có một cô gái tên là Mộ Dung Nặc!", Thiên nữ Tạo Hóa bỗng nghiến răng nghiến lợi nói: "Anh phải đồng ý với em là sau này bất kể anh dùng cách gì cũng phải khiến cho Mộ Dung Nặc yêu anh, nghe không!"

Tô Minh cạn lời, tại sao?

Thiên nữ Tạo Hóa không giải thích, nhưng cô chắc chắn cực kỳ ngứa mắt và ghét Mộ Dung Nặc kia.

Tại sao ư? Đơn giản là vì kiếp trước, chính vì Mộ Dung Nặc, Tô Minh mới tu luyện "Thái Thượng Vô Tình Điển".

Cũng không phải là cô cảm thấy vì "Thái Thượng Vô Tình Điển" mà kiếp trước mình và Tô Minh chẳng thể đến được với nhau mới tức giận. Suy cho cùng, hồi đó, cô và Tô Minh đều không có thích nhau, mà chỉ thưởng thức, kính nể đối phương, rồi trở thành bạn bè thân thiết vì cùng chung ý tưởng võ đạo.

Điều cô khó chịu là kiếp trước Tô Minh tu luyện "Thái Thượng Vô Tình Điển" có khuyết điểm, bị người động tay động chân! Mà người kia chắc chắn là Mộ Dung Nặc, vì Tô Minh tu luyện nó cũng là do cô ta!
Bởi vì "Thái Thượng Vô Tình Điển" có khuyết điểm, nên cuối cùng Tô Minh chỉ có thể tức giận chọn cách luân hồi chuyển thế, làm lại từ đầu!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.