Cận chiến kiểu đấy, hoàn toàn chỉ có cứng đối cứng, chiêu đối chiêu mới là cách tốt nhất. Còn muốn né thì y như nằm mơ giữa ban ngày vậy. Nhưng ai ngờ, Tô Minh lại làm được.
"Chẳng những sở hữu quy luật không gian thất đoạn đỉnh phong, còn có thể sử dụng nó đến trình độ này thì quả là, quả là...", Tống Xạ Sơn không biết nên miêu tả cảm giác của mình lúc này thế nào, y như đang nằm mơ vậy.
Nhưng dù có mơ chắc cũng không dám mơ như thế.
Cùng lúc đó, sau khi né được chiêu kiếm kia của Tùy Y Nhân hết sức dễ dàng thì dưới quy luật không gian, cơ thể Tô Minh như một lớp ảo ảnh, bước từng bước đi đến, lại chẳng ai thấy được động tác của anh, nhưng Tô Minh đã xuất hiện đằng sau Tùy Y Nhân.
"Bốp!"
Tô Minh không chút do dự đấm một quyền vào cổ Tùy Y Nhân, cả cơ thể cậu ta bị anh đánh bay ra ngoài.
"Rách?", Nhiếp Thanh Cầm ngừng thở, gương mặt run rẩy.
Tất cả mọi người đều thấy khi một quyền kia của Tô Minh đấm lên cổ Tùy Y Nhân thì cổ cậu ta đã lõm xuống, rồi còn xuất hiện một vết rách.
Điều này...
"Sư tôn, sư đệ đúng là không phải người mà, hu hu hu", Hữu Cầm Bảo Bảo trên tàu chiến con thoi sụp đổ, bị dọa và đả kích bật khóc. Mấy năm nay, ai cũng dạy cho cô ta một đạo lý, nào nền văn minh cấp một chính là rác rưởi, tu giả võ đạo ở đó có thể thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640346/chuong-1966.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.