Chương trước
Chương sau
Khi nó chui ra từ trong cái khe thì không cách nào lột tả nổi sự chấn động nơi thị giác.

Riêng cánh tay của bóng người màu đen được tạo thành từ sát khí kia thôi đã có hơn ngàn mét, cả người hừng hực ngọn lửa màu đen, sát khí lúc nhúc như hóa thành chất lỏng.


Sau khi nó hoàn toàn chui ra khỏi cái khe, đứng thẳng lên đã cao hơn 3000m, dường như chỉ cần giơ tay một cái đã có thể với tới bầu trời.

Ngoài ra, còn có thể cảm giác được sau khi bóng người được hình thành từ sát khí màu đen kia xuất hiện, thì toàn bộ tầng Huyền Vu đều trở nên yếu đi như mất hết sức sống, bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ.

"Hơn 70% sát khí trong tầng Huyền Vu đều bị tên Sát Ma kia hút đi", Tô Minh khá là hứng thú đoán.

"Gào!", Sát Ma bỗng gầm lên một tiếng, tiếng gầm chấn động khiến chu vi 30 ngàn mét hư không bên ngoài tầng Huyền Vu trực tiếp sụp đổ.

Một tiếng gào đã có sức mạnh đáng sợ như thế! Thật khủng bố!

Có mấy ngàn loại quy tắc bắt đầu bỏ chạy hoặc bị sát khí bủa vây rồi ăn mòn... Nơi Sát Ma đứng, ngay cả quy tắc cũng không dám tới gần.

"Thằng con hoang, mày kiêu ngạo tiếp đi?", Minh Đạn kích động mặt mày đỏ lừ, nhìn chằm chằm vào Tô Minh, hét lên.

Sát Ma mạnh cỡ nào? Minh Đạn không biết, ông ta chưa từng dùng đến nó vì cái giá phải trả quá đắt. Có thể nói, dùng một lần thì cả tầng Huyền Vu sẽ tổn thất một nửa, hoặc có khi sẽ sụp đổ.

Đây là lần đầu tiên ông ta dùng, nhưng trong "Vu Thần Chí" có ghi Sát Ma mạnh đến nỗi có thể hủy diệt đất trời, nếu tộc Vu Thần chưa đến bước đường cùng thì không được sử dụng nó là có thể hiểu rồi đó.

"Sát Ma sao?", trong không gian kính, Nhiếp Thanh Cầm lẩm bẩm: "Nếu Sát Ma cũng không giết được Tô Minh, vậy phải lên lại kế hoạch đối phó Tô Minh rồi".

Nhiếp Thanh Cầm cũng có nghe nói sự đáng sợ của Sát Ma.

"Ầm!", Sát Ma không chút do dự lập tức ra tay, mà cách nó ra tay cũng rất đơn giản, chỉ một quyền, đấm thẳng từ trên cao xuống Tô Minh.

Ở trong mắt những người khác, đó nào phải là một quyền? Màu đen nhộn nhạo xung quanh quyền ấn, mọi âm thanh như mất tiếng, quả thật giống như một ngọn núi rớt xuống từ Tiên Giới.

Khi một quyền ấy còn ở trên không thì tầng Huyền Vu phía dưới đã bắt đầu lõm xuống, điều này... thực sự không thể nào diễn tả nổi! Vô số cái khe xuất hiện, cả tầng Huyền Vu như muốn bể thành từng mảnh. Mà sức mạnh trên quyền ấn lại mạnh, mạnh đến khủng bố, đến nỗi khiến người ta tuyệt vọng.

"Khà khà khà khà...", Minh Đạn cười càng hả hê một cách trắng trợn: "Thằng con hoang, mày muốn giết chết bổn tọa ư? Bổn tọa đứng ngay đây này, nhào vô! Mày đến giết tao coi! Nào!"

Trước đó, sức ép của Tô Minh quá lớn, mà lúc này, Minh Đạm cảm thấy mình thắng chắc, nên mới hết sức kích động và hả hê.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.