Chương trước
Chương sau
"Thất Đoạn, Thất Đoạn, Thất Đoạn, sao có thể?", sau khi Minh Đạn phản ứng lại, quả thực có cảm giác sợ hãi đến mức như tim phổi lẫn cốt tủy đều bị nghiền nát đến cùng cực...

Trong cả nền văn minh Xương, có mấy người có thể nắm vững được quy luật cấp bậc Thất Đoạn chứ? Huống chi còn là một trong Tứ đại quy luật thần bí nhất trong quy luật tự nhiên, quy luật không gian?

Rõ ràng, mấy ngày trước, Tô Minh trong trận chiến sống chết với người nhà họ Nguyên chỉ nắm trong tay quy luật không gian Lục Đoạn.

Mới có mấy ngày chứ?


Tính đi tính lại cũng chỉ bốn năm ngày mà thôi!



Lục Đoạn biến thành Thất Đoạn?

Minh Đạn đột nhiên cảm thấy những lý giải về võ đạo và quy luật hàng triệu năm của bản thân nháy mắt sụp đổ.

Võ đạo quan được thành lập hàng triệu năm cũng sụp đổ thành hư vô như tuyết lở.

Phía cuối vòm trời, Nhiếp Thanh Cầm vốn đang ngồi lười nhác trên ngai vàng hoa lệ trong không gian kính bỗng nhiên đứng bật dậy, đôi mắt xinh đẹp sâu xa phảng phất như có thể xuyên qua hàng tỷ hư không mà trực tiếp rơi xuống người Tô Minh.

Nhiếp Thanh Cầm cũng bị chấn động rồi.

Nói thực, Nhiếp Thanh Cầm đã rất lâu rất lâu không dao động cảm xúc lớn như vậy, vậy mà lại chấn động vì Tô Minh đến mấy lần liền.

"Rốt cuộc cậu ta làm thế nào mà làm được vậy?", sự coi trọng của Nhiếp Thanh Cầm dành cho Tô Minh lại tăng thêm mấy cấp bậc nữa.

Mà giờ phút này Tô Minh đã đến trước mặt Minh Đạn rồi.

"Vu thần ảo cảnh Vu Diệt Đại Trận!", Minh Đạn nhìn chằm chằm vào Tô Minh, quát lớn một tiếng.

Mặc dù bất ngờ vì việc Tô Minh nắm trong tay quy luật không gian Thất Đoạn đã mang lại cho ông ta biến cố và sự kinh hãi sâu đậm trong lòng, nhưng Minh Đạn vẫn còn một trăm phần trăm ý chí và sức mạnh muốn giết chết Tô Minh.

Cho dù Tô Minh nắm trong tay quy luật không gian Thất Đoạn cũng không có bất cứ thay đổi về kết quả nào cả.

Vì để giết chết Tô Minh, tộc Minh đã chuẩn bị không chỉ là đầy đủ bình thường nữa rồi.

Cùng với tiếng quát lớn của Minh Đạn, có thể rõ ràng nhìn thấy Minh Đạn giơ tay lên thủ thế vòng vèo quỷ dị, kèm theo còn có dao động khí lưu mê hoặc màu đen quỷ dị trên đầu ngón tay ông ta.

Cũng giống như Minh Đạn, bốn vị Thái Thượng trưởng lão còn lại cũng làm giống như vậy.

Sau đó.

Tầng Huyền Vu vốn đang rít gào, sụp đổ, thiêu đốt, ăn mòn lập tức trở nên yên lặng.

Nháy mắt im lặng.

Giống như gặp quỷ vậy.

So với trở mặt còn nhanh hơn trở mặt.

Hơn nữa, giờ phút này, trong ánh mắt của Tô Minh, năm người Minh Đạn trước mặt đã biến mất không thấy dấu vết đâu.

Trước mặt anh là mặt trời ấm áp, là hoa cỏ xanh mướt hương thơm ngào ngạt, là hồ nước xanh biếc, là linh dương đang chạy nhảy, là nụ cười ấm áp của mẹ, là cái miệng làm nũng của em gái Tô Ly, tất cả đều đẹp đẽ yên bình.


Cảm giác đó giống như người lạ lạc vào nơi kỳ ảo, thậm chí anh giơ tay lên chạm nhẹ vào cảnh tượng trước mặt cũng có thể cảm nhận được gió và không khí tràn ngập mùi hoa cỏ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.