Chương trước
Chương sau
Cùng lúc đó.

Xuy!

Tàu chiến con thoi của Thái Nhất thần quốc hung hăng run lên.


Rồi hạ xuống đất.

Lúc hạ xuống, cung điện dù vẫn còn cách tàu con thoi chiến đấu, sát khí bên ngoài nhàn nhạt đã có chút thẩm thấu vào trong rồi, băng lạnh, tà ác, khiến người ta nghẹt thở, giống như quỷ khóc sói gào, hơn nữa còn ẩn chứa lực ăn mòn đáng sợ.

Có điều, việc này không làm khó được Phong Vũ Vân, thân là công chúa duy nhất của Thái Nhất thần quốc, suy cho cùng vẫn có giá trị bản thân rất lớn, tâm thần khẽ động đã tế luyện ra một bộ nghê thường cấp bậc hỗn độn chí bảo, mặc ở bên ngoài.

Nghê thường lấp thánh, không những giúp Phong Vũ Vân ngăn cản được sát khí, mà Tiểu Mạt và Tô Ly bên cạnh cũng không bị sát khí ảnh hưởng.

Ngay sau đó, Tô Minh dẫn theo Phong Vũ Vân, Tô Ly, Tiểu Mạt đi ra khỏi tàu chiến con thoi.

Vừa ra ngoài, sát khi nồng đậm hơn phả vào mặt, gần như hóa lỏng. Cảm giác đó quả thực giống như một dòng thủy triều a-xít có tính ăn mòn gấp hàng trăm hàng ngàn vạn lần dội tới vậy.

Quá đáng sợ.

Tô Minh không chút dao động thần sắc, ung dung chống đỡ, ba người Phong Vũ Vân dựa vào chiếc áo nghê thường đỉnh cấp hỗn độn chí bảo cũng có thể chống đỡ, thoáng có chút tiêu hao tinh thần mà thôi.

Trước mắt, cuồng phong bạo toàn.

Tầng này rất hoang dã. Chỉ gió thôi đã mang lại cảm giác như cơn lốc siêu cấp rồi.

Cát bụi huyết sắc bao phủ vòm trời.

Huyết sắc ngợp trời.

Vừa hoang vu vừa sát khí ngợp trời.

Không nhìn thấy được mặt trời, cũng không nhìn thấy ánh trăng, mơ hồ chỉ có thể nhìn được mấy vì sao, coi như đốt đèn.

Bầu tời màu đỏ đen.

Cực kỳ áp lực.

"Cậu Tô, nghe danh đã lâu không bằng gặp mặt", ngay sau đó, phía trước tàu con thoi chiến đấu của Thái Nhất thần quốc có một đạo thân ảnh quỷ dị xuất hiện. Là một người trung niên, người trung niên để râu mép, dáng người mảnh nhỏ, sắc mặt nhợt nhạt, răng cũng rất trắng, rõ ràng đang mỉm cười nhưng lại khiến cho người khác cảm thấy cực kỳ đáng sợ.

Đương nhiên việc này không quan trọng, quan trọng là người trung niên này là Đại Đế thượng vị ba chuyển.

Điều càng dọa người hơn là Tô Minh mơ hồ còn có thể cảm nhận được, bên cạnh người đàn ông trung niên này cơ hồ như còn có hai bóng hình đang đan xen vào nhau, bản thân Tô Minh cũng không thể nhìn quá rõ.

"Lão phu là tộc trưởng đương nhiệm của tộc Minh, Minh Đạn", người đàn ông trung niên nói, thanh âm càng nói càng bình tĩnh tối tăm.

Ngay sau đó

"Lão phu là Thái Thượng trưởng lão của tộc Minh, Minh Nhạc".

"Lão phu là Thái Thượng trưởng lão của tộc Minh, Minh Diễn".

Minh Đạn là Đại Đế thượng vị ba chuyển, còn bốn vị Thái Thượng trưởng lão này đều chỉ là bán bộ Đại Đế thượng vị, chứ không phải là Đại Đế thượng vị chân chính.
Nhưng cho dù như vậy thì đội hình này cũng thực sự quá kinh khủng rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.