Cùng lúc đó.
Xuy!
Tàu chiến con thoi của Thái Nhất thần quốc hung hăng run lên.
Rồi hạ xuống đất.
Lúc hạ xuống, cung điện dù vẫn còn cách tàu con thoi chiến đấu, sát khí bên ngoài nhàn nhạt đã có chút thẩm thấu vào trong rồi, băng lạnh, tà ác, khiến người ta nghẹt thở, giống như quỷ khóc sói gào, hơn nữa còn ẩn chứa lực ăn mòn đáng sợ.
Có điều, việc này không làm khó được Phong Vũ Vân, thân là công chúa duy nhất của Thái Nhất thần quốc, suy cho cùng vẫn có giá trị bản thân rất lớn, tâm thần khẽ động đã tế luyện ra một bộ nghê thường cấp bậc hỗn độn chí bảo, mặc ở bên ngoài.
Nghê thường lấp thánh, không những giúp Phong Vũ Vân ngăn cản được sát khí, mà Tiểu Mạt và Tô Ly bên cạnh cũng không bị sát khí ảnh hưởng.
Ngay sau đó, Tô Minh dẫn theo Phong Vũ Vân, Tô Ly, Tiểu Mạt đi ra khỏi tàu chiến con thoi.
Vừa ra ngoài, sát khi nồng đậm hơn phả vào mặt, gần như hóa lỏng. Cảm giác đó quả thực giống như một dòng thủy triều a-xít có tính ăn mòn gấp hàng trăm hàng ngàn vạn lần dội tới vậy.
Quá đáng sợ.
Tô Minh không chút dao động thần sắc, ung dung chống đỡ, ba người Phong Vũ Vân dựa vào chiếc áo nghê thường đỉnh cấp hỗn độn chí bảo cũng có thể chống đỡ, thoáng có chút tiêu hao tinh thần mà thôi.
Trước mắt, cuồng phong bạo toàn.
Tầng này rất hoang dã. Chỉ gió thôi đã mang lại cảm giác như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640317/chuong-1937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.