Chương trước
Chương sau
Niềm vui quá lớn khiến tim anh như ngừng đập.

Wao!

Đây là miếng bánh từ trên trời rơi xuống sao?

“Nhà họ Nguyên không phải là giỏi nhất ở việc đề ra quy luật không gian cơ bản sao?”, Tô Minh cười, vui mừng quá mức.


Trên thực tế anh đã đoán đúng.

Căn cơ và pháp tắc tu luyện của nhà họ Nguyên chính là đạo không gian.



“Nếu như nuốt trọn toàn bộ 49 viên đá khắc không gian thì ít nhất mình cũng nắm bắt được quy luật không gian thất đoạn, không chừng còn đạt đến thất đoạn trung phẩm thậm chí là thượng phẩm nữa”, Tô Minh lẩm bẩm.

Anh không do dự gì, một giây sau bắt đầu điên cuồng nuốt trọn.

Kho tàng huyết mạch là nguồn nuốt trọn. Đúng là ‘ức hiếp’ một cách quá đáng. Nuốt trọn đá khắc không gian cứ như trò đùa vậy. Nếu để Nguyên Chấp đã chết và những thái thượng trưởng lão của nhà họ Nguyên nhìn thấy thì khéo sẽ từ dưới đất bò lên khóc lóc thảm thiết mất.

Lúc còn sống họ là cấp bậc Đại Đế trung vị cũng muốn nuốt trọn một viên đá khắc không gian mà còn khó như lên trời, tiêu tốn biết bao tài nguyên võ đạo và thời gian, thậm chí còn phải mạo hiểm.

Nuốt trọn đá khắc không gian thật sự không dễ dàng.

Nếu dễ thì họ đã nuốt trọn bao nhiêu đá khắc không gian từ lâu rồi.

Nhưng Tô Minh lại dùng kho tàng huyết mạch nuốt trọn dễ dàng thế.

Đến thiên nữ Tạo Hóa cũng không kìm nổi mà than thở kho tàng huyết mạch như đang ‘gian lận’.

Ba ngày sau, Tô Minh đang tu luyện thì đột nhiên mở mắt ra.

“Phù!”, anh thở dài một hơi, sau đó cười với nụ cười rạng rỡ.

Anh đã luyện hóa được tất cả đá khắc không gian.

Lúc này đã nắm bắt được quy luật không gian thất đoạn thượng phẩm.

Nếu so với trước kia thì đạo không gian còn đáng sợ hơn gấp chục lần.

“Chỉ riêng đạo không gian thì mình đã có thể tranh đấu với các tu giả võ đạo ở cấp bậc Đại Đế thượng năm chuyển thậm chí tám chuyển rồi chăng?”

Đây không phải là chém gió!

Lúc này Phong Vũ Vân cũng đờ người ra.

“Ừm!”, Tô Minh gật đầu nói một từ.

Tô Minh vốn không định đưa Tô Ly đi cùng, bởi vì quá nguy hiểm.

Nhưng đối thủ là Nhiếp Thanh Cầm. Anh không dám để Tô Ly ở lại, nếu không thì sắp xếp cho Tô Ly ở đâu được?

Ngộ nhỡ sai sót mà để Nhiếp Thanh Cầm biết được bắt Tô Ly đi thì toi luôn.

Vì vậy Tô Minh vẫn quyết định đưa Tô Ly đi theo mình là an toàn nhất.

“Tô Minh! Anh thật sự nắm chắc sao?”, Phong Vũ Vân nhìn chằm chằm vào Tô Minh, hỏi.

“Ừm!”, ánh mắt Tô Minh vô cùng bình tĩnh.

Rất nhanh, Tô Minh, Tô Ly và Phong Vũ Vân ngồi lên tàu con thoi tác chiến của Thái Nhất thần quốc đi về phía Thái Nhất thần quốc.
Từ nhà họ Nguyên đến Thái Nhất thần quốc cũng phải mất mấy ngày.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.