Sự hủy diệt và tiến hóa của quy luật cũng là thể hiện của sức sống quy luật.
Nếu như không có khái niệm về sức sống thì cả nền văn minh Xương không cần khai thiên lập địa nữa, cứ xuất hiện hư không là được, cũng không cần duy trì sự vốn có, cũng không cần tâm Hỗn Độn và không cần ý chí văn minh của nền văn minh Xương nữa.
Nói rộng ra thì tất cả đều có sức sống.
Tất nhiên, sức sống không đồng nghĩa với sinh mạng.
Sinh mạng có linh trí, còn sức sống thì không.
Nhưng sức sống của thuật Sinh Mạng Lưu Phóng đủ rồi.
Nếu thi triển ra thuật Sinh Mạng Lưu Phóng thì sẽ là vô tận, vô hình, còn nhanh hơn tốc độ của quy luật không gian lục đoạn đỉnh phong.
Không cần thời gian, chỉ cần một suy nghĩ là tác dụng của thuật Sinh Mạng Lưu Phóng đã chắn ở phía trước Tô Ly.
Chỉ vậy thôi, vô cùng dễ dàng.
Thoắt cái, Tô Minh đã đi đến trước mặt Tô Ly.
“Ly Nhi! Có anh ở đây rồi”, Tô Minh có chút xót xa lau máu ở khóe miệng Tô Ly, một tay nắm chặt tay cô, khí tức hỗn độn chảy vào trong cơ thể và trị thương cho Tô Ly.
“Thiên Đại Tứ Phương Trảm! Chết đi!”, lúc này Nguyên Chấp lại giơ tay lên, đôi mắt màu máu đầy oán hận, dường như sắp nhập ma.
Tay ông ta nắm chặt đao màu tím đen.
Đao này là Chí Bảo Hỗn Độn thượng phẩm, là kết nối vận mệnh của cả nhà họ Nguyên.
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640307/chuong-1927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.