Còn bia Huyền Diệu, lại… Lại… Lại không hề nứt vỡ.
Cũng chỉ là ánh sáng đột nhiên tối đi hẳn, trên bia cũng chỉ xuất hiện thêm dấu vết của ngàn thanh kiếm, cũng chỉ có vậy mà thôi.
Chặn được rồi!
Cứ vậy ngăn cản lại đòn tấn công của Ngàn thanh kiếm.
“Không thể nào!”. Ở phía xa, Chu Tàng Kiếm gào rống, cổ họng cũng như muốn nứt toạc, ánh mắt đều tràn đầy đỏ tơ máu.
Không chấp nhận nổi!
Đúng!
Bia Huyền Diệu kia của Tô Minh chính là Chí Bảo Hỗn Độn thượng phẩm, khả năng phòng ngự kinh người.
Thế nhưng, hắn ta có hơn ngàn thanh kiếm, vả lại trong đó không thiếu kiếm thuộc cấp bậc Chí Bảo Hỗn Độn thượng phẩm, mà cũng không chỉ một thanh, lại càng không phải nói, trong đó còn có sáu đoạn kiếm ý đỉnh cao, còn có bốn loại Đế Đạo,…
Rốt cuộc là chuyện gì?
Mà ngay giây tiếp theo.
Vốn dĩ, bia Huyền Diệu còn có vết tích của ngàn thanh kiếm và ánh sáng mờ nhạt, ngay sau đó đã khôi phục lại rồi.
Ánh sáng đã khôi phục lại.
Vết kiếm ngàn thanh kiếm đã biến mất.
Tất cả dấu vết đều không còn.
Đây…
“Mặc dù bia Huyền Diệu cũng là cấp bậc Chí Bảo Hỗn Độn thượng phẩm, nhưng trên thực tế đã là cấp độ binh khí Vĩnh Hằng rồi, nhưng một văn minh chỉ có thể có một binh khí Vĩnh Hằng, tạm thời bia Huyền Diệu không thay thế được binh khí Vĩnh Hằng nguyên bản kia, cho nên mới xem như là Chí Bảo Hỗn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640302/chuong-1922.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.