“Cộc, cộc, cộc…”, bên ngoài đại điện truyền lại tiếng bước chân dồn dập và kích động.
Đó là quản gia nhà họ Nguyên đến.
“Gia chủ! Có… Có khách đến, mấy người đó nói là bạn của cậu chủ Nguyên Ương”, quản gia đó cũng là người già của nhà họ Nguyên, được coi là trải sự đời. Ngày bình thường ông ta vô cùng điềm tĩnh nhưng lúc này lại sốt sắng, kích động đến nỗi sắc mặt đỏ ửng.
“Bạn của Ương Nhi?”, Nguyên Chấp có chút kinh ngạc.
Bởi vì ông ta rất rõ, mấy năm nay để bảo vệ hai người con trai có thiên phú võ đạo vô cùng mạnh như Nguyên Ương và Nguyên Địch, chỉ sợ hai người chưa trưởng thành đã yểu mệnh nên Nguyên Chấp rất ít cho hai người ra khỏi nhà họ Nguyên.
Như vậy, về lý mà nói thì Nguyên Ương chắc không có bạn bè mới phải.
Bạn của Nguyên Ương?
Lại còn tìm đến tận đây?
Đúng là kỳ lạ.
“Tổng cộng có ba người, đều ở cấp bậc Đại Đế trung vị. Hơn nữa, đều là người trẻ tuổi, chưa đến một trăm ngàn tuổi”, lão quản gia lại nói, trong giọng nói không kìm chế được vẻ kính sợ.
Ở khu vực Hỗn Độn, rất hiếm có được người ở cấp bậc Đại Đế trung vị dưới một trăm ngàn tuổi.
Vậy mà liền lúc đến ba người, lại còn nói là bạn của Nguyên Ương, vì vậy lão quản gia tất nhiên kích động rồi.
“Vậy sao?”, Nguyên Chấp kinh ngạc.
“Hơn nữa, ba người đó nói họ là bạn kiếp trước của cậu chủ Nguyên Ương! Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640286/chuong-1906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.