Chương trước
Chương sau
Sau đó hai người bước lên tàu con thoi tác chiến của Thái Nhất thần quốc.

“Khởi hành đến nhà họ Nguyên ở khu vực Hỗn Độn!”, lúc đi lên tàu con thoi tác chiến, Phong Vũ Vân nói.

“Cô chủ! Cô không về Thái Nhất thần quốc trước sao?”, Tiểu Mạt tò mò, hỏi.

“Đến nhà họ Nguyên trước, tôi mà không đi thì khéo tên khốn này sẽ chết ở đó mất. Hắn căn bản không biết tử tướng thành Thi Ma khủng khiếp đến mức nào đâu?”, Phong Vũ Vân nhìn Tô Minh đang ngồi trên ghế uống trà ở trong cung điện của tàu con thoi tác chiến, nói với vẻ bất lực.


“Được rồi! Bây giờ thì cô nói đi, rốt cuộc tử tướng thành Thi Ma là cái gì? Sao lại khiến cô sợ đến vậy?”, Tô Minh đặt chén trà xuống, cười hỏi.

Mặc dù anh có chiến ý vô địch, coi thường tất cả nhưng vẫn phải dốc sức trong mọi chuyện.

Nếu đã có thời gian thì cũng nên tìm hiểu một chút.

Ngộ nhỡ có gì bất ngờ thì sao?

Phong Vũ Vân vui mừng, vì cuối cùng tên khốn kiêu ngạo này cũng chịu nghe rồi.

Cô ta vội đi đến bên cạnh Tô Minh rồi ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh anh, chậm rãi nói: “Khu vực Hỗn Độn có ba cấm địa lớn. Thứ nhất tất nhiên là tâm Hỗn Độn, nếu như không được học viện Hỗn Độn cho phép thì anh vào tâm Hỗn Độn sẽ chết chắc. Thứ hai là Huyết Hoàng Uyên. Thứ ba là thành Thi Ma. Thành Thi Ma thuộc về bắc cực của khu vực Hỗn Độn, là sát trường không ai dám đến kể từ khi khu vực Hỗn Độn xuất hiện. Theo như ghi chép trong ‘Văn minh Xương chí’ thì có bốn trận chiến lớn trong mười trận chiến nổi tiếng thời viễn cổ đều diễn ra ở đó. Và cuộc chiến nổi tiếng thời thượng cổ khi con người làm chủ nền văn minh Xương đại chiến với cường giả của tộc thú cũng diễn ra ở đó. Ngay cả tứ quốc, tam tông, nhị môn, nhất tính của khu vực Hỗn Độn cũng từng diễn ra không dưới trăm trận đại chiến ở thành Thi Ma.

Tô Minh chỉ lặng lẽ lắng nghe.

“Vì vậy thành Thi Ma đúng với tên gọi của nó, là thành trì đầy rẫy thi thể. Theo như thống kê không hoàn toàn thì từ ngày khai thiên lập địa đến giờ, có không dưới ba trăm tỷ sinh linh chết ở thành Thi Ma rồi”, Phong Vũ Vân ngưng giọng nói.

“Sau đó thì sao?”, Tô Minh hỏi.

Nói cho cùng thì thành Thi Ma là chiến trường đầu tiên của khu vực Hỗn Độn.

“Sau đó… Cũng chình vì vậy mà sát khí ở thành Thi Ma nồng nặc, không thể tưởng tượng nổi. Đến một trăm triệu năm trở lại đây, tất cả những người ở dưới cấp bậc Đại Đế khi vào thành Thi Ma đều bị kiểu ăn mòn, biến thành tro tàn, chứ đừng nói đến việc thành Thi Ma có các cường giả chết thảm, trước khi chết còn để lại tử khí khủng khiếp. Thậm chí, còn có hố đen quy luật như quy luật Hủy Diệt, quy luật Sát Ý được ngưng tụ hàng tỷ năm. Dù sao thì thành Thi Ma cũng vô cùng nguy hiểm. Nói ngay bây giờ đi, nếu như tôi đi một vòng trong thành Thi Ma thì chắc chắn không thể sống sót mà ra khỏi đó được”.

Tô Minh bỗng thấy thú vị, sát ý nồng nặc ư?

“Nhưng cũng chính vì vậy mà thành Thi Ma là bảo địa đối với những yêu nghiệt tuyệt thế vạn thế hiếm gặp, là nơi có thể tu luyện thành công. Dù sao thì nơi nguy hiểm cũng đi kèm với những cơ hội”, Phong Vũ Vân lại nói: “Dần dần, có thể luyện bao lâu ở thành Thi Ma đã trở thành một quy chuẩn phán đoán mức độ thiên bẩm của các yêu nghiệt tuyệt thế. Thông thường, có thể kiên trì tu luyện một năm ở thành Thi Ma và sống sót ra ngoài thì được coi là tử đồ của thành Thi Ma. Có thể kiên trì luyện ngàn năm mà sống đi ra ngoài thì được coi là tử tông của thành Thi Ma. Có thể kiên trì hàng chục ngàn năm thì được coi là tử tướng”.

“Hóa ra là vậy!”, Tô Minh như hiểu ra.

“Mỗi tử tướng của thành Thi Ma đều là nhân vật lãnh quân thuộc lứa tuổi thanh niên của khu vực Hỗn Độn, phần lớn đều có thể trở thành trụ cột của khu vực Hỗn Độn trong tương lai. Hiện giờ, học viện Hỗn Độn có hơn trăm lão quái vật, có tầm khoảng ba mươi đến bốn mươi người từng là tử tướng ở thành Thi Ma hoặc kiếp trước là tử tướng thành Thi Ma. Gần như họ đều được mọi người thừa nhận là người có võ đạo cao ở khu vực Hỗn Độn. Không giống với danh xưng khác, dường như tất cả tử tướng ở thành Thi Ma không có ai dưới cấp bậc Đại Đế trung vị năm chuyển”.

Phong Vũ Vân nói một thôi một hồi rồi nhìn lên mặt Tô Minh, muốn nhìn xem thay đổi sắc mặt của anh.

Thậm chí muốn nghe thấy Tô Minh thay đổi chủ ý, tạm thời không đến nhà họ Nguyên nữa.

Dù sao thì trong lòng Phong Vũ Vân, kể cả là tử tướng thành Thi Ma, xét riêng về thiên phú võ đạo thì cũng là điều mà một người chưa đến 30 tuổi như Tô Minh có thể tưởng tượng nổi.

Chỉ cần Tô Minh nhẫn nhịn, nỗ lực tu luyện thì mấy chục ngàn năm tới sẽ có thể đến nhà họ Nguyên…

Kể cả là Nguyên Ương là tử tướng thành Thi Ma chuyển thế !

Tô Minh sẽ không thua kém Nguyên Ương chứ?

Nhưng…

“Anh nói gì đi chứ!”, Phong Vũ Vân thấy cạn lời, nói: “Bây giờ có nên đến nhà họ Nguyên không?”

“Đi chứ! Hỏi vậy chẳng phải lời thừa sao?”, Tô Minh tùy ý, nói.

Sau đó anh không thèm bắt chuyện với Phong Vũ Vân nói.

Anh tiếp tục mở nhẫn không gian ra.

Mở nhẫn không gian của Minh Viêm ra còn có Túy Kiếm Ma. Anh mong đợi ở Túy Kiếm Ma nhiều hơn.

Trong nhà họ Nguyên ở khu vực Hỗn Độn…





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.