Đúng là niềm vui bất ngờ.
Lúc khóa ngọc mở ra, Tô Minh ngửi thấy khí tức của rất nhiều quy luật.
Anh không do dự mà vận chuyển kho tàng huyết mạch, thoắt cái đã nuốt trọn.
Đã thật!
“Có khoảng một ngàn quy luật”, Tô Minh thầm đoán, cảm thấy vô cùng hài lòng.
Pháp Tắc Trường Hà cộng với hơn ngàn quy luật nữa, chắc có thể nâng cao sức mạnh một cách đáng sợ.
“Hiện giờ Pháp Tắc Trường Hà của mình đã chứa hơn 4000 quy luật rồi, chỉ dựa vào Pháp Tắc Trường Hà là mình đã có thể giết được tu giả võ đạo ở cấp bậc Đại Đế trung vị bảy tám chuyển rồi chăng?”, Tô Minh không tự kiêu và cũng không ăn nói hàm hồ.
Pháp Tắc Trường Hà của mình đúng là mạnh quá mức.
Tô Minh có được lợi ích lớn, và Phong Vũ Vân cũng không thất vọng.
Lúc khóa ngọc nứt, hạt ngọc lập tức rơi xuống lông mày của cô ta.
Hạt ngọc đó dường như vốn thuộc về Phong Vũ Vân vậy.
Chỉ sau mấy hơi thở, sắc mặt của cô ta đỏ ửng, kích động vô cùng.
Thậm chí, trong đôi mắt đẹp còn ngấn lệ.
Sau đó, cô ta khom người trước Tô Minh.
“Tô Minh! Cảm ơn anh! Cảm ơn”, dung hòa được hạt ngọc, cô ta mới biết nó quan trọng đến nhường nào, rốt cuộc có thể mang lại cho cô ta điều gì.
“Không cần cảm ơn! Tôi không giúp không cô đâu, cần có thù lao đấy”, Tô Minh biết, anh không hề có ý muốn chiếm lấy thứ đó, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640282/chuong-1902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.