Chương trước
Chương sau
“Tôi… Tôi…”, sắc mặt Phong Vũ Vân trắng bệch, trong đó ẩn hiện nỗi khổ tâm.

“Nói!”, khí tức của Tô Minh đột nhiên bao trùm lấy Phong Vũ Vân.

Khí tức vô cùng khủng khiếp.


Trước nay anh đều có phản ứng như vậy mỗi lần nhắc đến chuyện của Ly Nhi.

“Tô Minh! Anh… Anh đừng kích động! Tô Ly không sao đâu, chỉ là…”, Phong Vũ Vân đâu dám giấu diếm. Cô ta nói hết mọi chuyện cho Tô Minh nghe.

Đợi sau khi Phong Vũ Vân nói xong thì Tô Minh thu lại khí tức của mình, sắc mặt quái dị.

“Cái con bé này! Lại lấy danh nghĩa của anh để giả vờ nữa”, Tô Minh có chút cạn lời nhưng vẫn khá hài lòng. Em gái thì nên như vậy. Anh trai giỏi, chẳng phải là để lấy ra cho em gái thị uy sao? Cái câu mà Ly Nhi nói: “Anh trai tôi chính là Tô Minh”, thật có sức hút quá đi.

Nhưng vẫn có chút không hài lòng.

Sau đó em gái biết kiếp trước của Nguyên Ương chính là tử tướng của thành Thi Ma thì sợ luôn rồi sao?

Chuyện này đáng đánh!

Ly Nhi! Em giả vờ với danh nghĩa của anh thì phải giả vờ đến cùng chứ? Sao khi nghe thấy tử tướng của thành Thi Ma thì lại sợ vậy?

Lẽ nào em không tin anh trai em có thể trấn áp tất cả sao?

“Tô Minh! Tạm thời Tô Ly ở nhà họ Nguyên chắc chắn không có nguy hiểm đến tính mạng đâu, điểm này thì anh cứ yên tâm. Tạm thời anh đừng đến nhà họ Nguyên, đây cũng là ý của Tô Ly. Kiếp trước là tử tướng của thành Thi Ma, quả thật vô cùng khủng khiếp. Tô Minh! Có lẽ anh không biết tử tướng thành Thi Ma nghĩa là thế nào đâu…”, Phong Vũ Vân hít một hơi thật sâu rồi lại nói. Nhắc đến mấy chữ ‘tử tướng thành Thi Ma’ mà trong giọng nói của cô ta chứa đầy vẻ kiêng kị.

Nhưng Tô Minh không có hứng thú nghe. Anh giơ tay lên và rồi…

“Tôi không muốn nghe! Tôi từng nói, Tô Minh tôi là vô địch trong lớp thanh niên ở thế giới Đại Thiên. Câu nói này vẫn có hiệu quả trong khu vực Hỗn Độn”, Tô Minh nói tiếp: “Tôi sẽ đến khu vực Hỗn Độn, sẽ đến nhà họ Nguyên, mau dẫn đường cho tôi”.

Nguyên Ương chó chết gì?

Tử tướng thành Thi Ma quái quỷ gì?

Ha ha…

Đừng nói là lần này thu hoạch được khá lớn từ Minh Kiệt và hành cung Đại Đạo.

Ngay cả không có thu hoạch lần này thì Tô Minh vẫn có thể chắc chắn, mình có thể bóp nát một trăm tên Nguyên Ương.

“Nhưng…”, Phong Vũ Vân như sắp khóc đến nơi. Vốn định nghe lời Tô Ly là giữ Tô Minh lại, kết quả không những không thành công mà ngược lại còn khiến Tô Minh sốt sắng muốn đến nhà họ Nguyên ở khu vực Hỗn Độn ngay.

Phong Vũ Vân thật sự muốn bật khóc.

Cô ta trừng mắt nhìn Tô Minh. Tên khốn này đúng là không biết điều, lúc nào cũng tự kiêu. Có biết là tử tướng thành Thi Ma khủng khiếp đến mức nào không? Đúng là phát điên lên mất.

Phong Vũ Vân bất lực…

Cô ta chỉ nghĩ, hôm nay nhất định phải gửi tin cho Tô Ly.

‘Nói thật lòng, không phải Phong Vũ Vân tôi không muốn ngăn anh trai cô lại mà người anh trai cô lúc nào cũng một mực khen là lương thiện và gần gũi như này, tự kiêu tự đại quá mức… Vì vậy, tôi không làm được’.
Phong Vũ Vân ở trong phòng căng thẳng và có chút mong đợi nhìn chằm chằm vào Tô Minh. Trong tay anh lúc này đang cầm chiếc khóa ngọc.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.