“Trong Nguyên Cảnh có chí bảo đang kêu gọi mình, thu hút mình, nếu có được, chắc hẳn sức mạnh của mình sẽ tăng vọt lên, đến lúc đó mới có cơ hội để tranh thủ giết chết Nguyên Ương trước khi anh trai đến nhà họ Nguyên”, Tô Ly nghĩ thầm như thế.
Bấy giờ.
“Thắng bại đã rõ, bắt đầu từ hôm nay, Nguyên Ương chính là người thừa kế vị trí gia chủ”, Nguyên Chấp nói.
Tô Ly lại siết chặt nắm đấm.
Nguyên Ương trở thành người thừa kế vị trí gia chủ, có thể nhận được nhiều sự ủng hộ và tài nguyên võ đạo của nhà họ Nguyên hơn, sức mạnh có thể tăng lên rất nhanh.
“Giải tán hết cả đi”, Nguyên Chấp lại nói.
Tô Ly thất hồn lạc phách xoay người ra khỏi phòng thờ tổ.
Mới vừa ra khỏi đó.
“Bốp!”
Tô Ly cho mình một cái tát thật mạnh.
Gương mặt xinh đẹp trong trẻo ấy lập tức xuất hiện một dấu tay màu đỏ.
Đôi mắt xinh đẹp ấy ngân ngấn nước mắt.
Không phải vì đau do tự tát vào mặt mình.
Mà là vì sự hối hận cùng cực.
Nhưng Tô Ly cũng vẫn là Tô Ly.
Ngay sau đó, cô ấy đã thoát khỏi sự hối hận ấy: “Bây giờ có hối hận thì cũng vô dụng, muốn giải quyết vấn đề thì phải lên kế hoạch thật tốt, phải làm sao mới lẻn vào Nguyên Cảnh được đây?”
Tiện thể, cô ấy đã bắt đầu truyền âm cho Phong Vũ Vân.
Kể lại cho Phong Vũ Vân nghe từ đầu đến cuối chuyện xảy ra ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640272/chuong-1892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.