Đúng lúc này!
Bất chợt, Tô Minh hơi nhíu mày.
Bởi vì, anh cảm nhận được một luồng hơi thở quen thuộc tiến đến.
“Võ Tông - Vũ Bất Bại?”, Tô Minh mới đầu nhíu mày, tiếp đó ánh mắt hơi lạnh đi.
Còn có mặt mũi đến sao?
Thú vị đấy.
….
Vũ Bất Bại đáp xuống sân võ đạo của nhà họ Tô.
Tuy Vũ Bất Bại không có biểu cảm gì nhưng trong ánh mắt ông ta hiện lên sự sốt ruột, hối hận, xấu hổ, rất nhiều rất nhiều biểu cảm không nói được thành lời.
Vũ Bất Bại lại cảm thấy hơi căng thẳng.
Võ Tông đã xảy ra chuyện!
Võ Tông nghênh đón một kẻ địch vốn không nên xuất hiện, vị này sớm đã chết từ hàng tỉ năm trước kia, giờ lại vì ý chí Đại Đạo đáng chết mà lại lần nữa giáng lâm cơ hội chứng đạo, hơn nữa còn mở ra phong ấn Đế mộ, từ đó khiến kẻ địch khủng bố của đối phương luân hồi quay về.
Thật sự là... quá tuyệt vọng!
Hiện giờ người đó đã giáng lâm Võ Tông, tuy vẫn chưa ra tay nhưng mà chỉ cần đối phương bắt đầu động thủ, gần như… gần như Võ Tông ắt sẽ bị diệt tộc, không có bất kì nghi vấn nào.
Thời khắc sinh tử tồn vong.
Võ Tông muốn sống sót!
Vũ Bất Bại có thể... Có thể... Có thể nghĩ đến, dường như chỉ có Tô Minh!
Người có thực lực cứu lại Võ Tông, chỉ có Tô Minh.
Ông ta... Chỉ có thể mặt dày tới đây.
“Tiền bối đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640258/chuong-1878.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.