Tuy nhiên, chính vào khoảnh khắc lùi về sau mấy bước này, khí tức của Tô Minh lại khôi phục đến đỉnh điểm, thương thế đã lành lại, tất nhiên, bia Huyền Diệu cũng theo đó mà lành lại.
Nó giống như ma thuật vậy.
“Ơ?”, cảnh này lại một lần nữa khiến Túy Kiếm Ma kinh ngạc thốt lên, ông ta nhìn kỹ bia Huyền Diệu, nhìn kỹ Tô Minh, cuối cùng trong ánh mắt say lờ đờ, mơ mơ màng màng càng thêm phần hứng thú.
Mà lúc này, ở phía dưới, đôi mắt đẹp của Phong Vũ Vân mở to.
Ngây người!
Tô Minh trải qua một chiêu của Túy Kiếm Ma mà không chết, cũng không bại.
Đã đủ rồi!
Đủ gây sốc rồi...
Quả thực là một cú sốc kinh hoàng hù chết người.
Bởi vì, nếu anh là người của vực Hỗn Độn, thì sẽ hiểu, trong thế hệ trẻ, có thể tiếp được một kiếm của Túy Kiếm Ma, là một loại khái niệm gì?
Đại khái là gần như có thể cạnh tranh với nhân vật lãnh quân của toàn bộ thế hệ trẻ của vực Hỗn Độn rồi.
Phong Vũ Vân thậm chí còn nghi ngờ rằng bản thân không thể làm được điều đó.
Cô ta biết Tô Minh là yêu nghiệt, dù sao, trước đó cô ta cũng đã điều tra qua tư liệu về Tô Minh, nhưng cũng không thể đạt tới trình độ tiếp được một kiếm của Túy Kiếm Ma mà vẫn còn nguyên vẹn không chút tổn hại nào!
“Công… công… công chúa, chẳng lẽ không phải là đã nhìn… nhìn thấy quỷ rồi chứ?”. Tiểu Mạt cũng sắp không đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640240/chuong-1860.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.