Chương trước
Chương sau
Phong Vũ Vân quả thật đã bị làm cho tức giận đến mức ói máu rồi.

Muốn chết thì cũng đừng xài cái cách đó!

Ngông cuồng cũng nên có giới hạn thôi chứ!


Đây chính là người anh trai lương thiện, xuất sắc, gần như hoàn hảo trong lời Tô Ly sao?

Phong Vũ Vân cảm giác như trước mắt tối sầm, sắp sửa ngất luôn được rồi.

Cô ta rất rất ít khi dao động cảm xúc kịch liệt tới mức này, chỉ tiếc không thể lớn tiếng chửi bậy mà thôi.

“Muốn tìm chết thì cứ tự nhiên, bổn công chúa mặc kệ!”. Sau đó, cô ta khẽ động, thân hình nhoáng cái đã bay xuống dưới, dừng lại trên quảng trường Chiến Uyên của nhà họ Tô, tức giận đến mức hàm răng nghiến chặt, ngực cứ phập phồng mãi.

Một mặt, cô ta vô cùng tức giận.

Nhưng mặt khác, giờ cô ta không muốn quan tâm, cũng chẳng thể quản được nữa.

Chỉ từ lời khiêu khích “Không chết không dừng” vô cùng lớn lối khi nãy của Tô Minh thôi là đã xác định rằng không một ai có thể ngăn cản nổi cuộc chiến giữa Tô Minh và Túy Kiếm Ma được nữa.

Phía sau Túy Kiếm Ma, bốn kẻ nhóm Bách Lý Đồ thì lại tỏ ra vô cùng kích động.

Kích động đến độ muốn bật cười ha hả, nhưng vì vẫn còn chút lý trí, sợ sẽ khiến Túy Kiếm Ma tức giận nên bọn chúng mới nhịn xuống.

Cả bốn nhìn chằm chằm Tô Minh bằng ánh mắt như nhìn một tên ngu ngốc.

Đúng là tự tìm đường chết!

Cảm thấy bản thân sống lâu quá rồi à!

Giờ phút này, ai cũng có thể tưởng tượng ra được sự tĩnh lặng và chấn động của toàn bộ thế giới Tiểu Thiên lẫn thế giới Đại Thiên.

Tuy chẳng có mấy người biết rõ về Túy Kiếm Ma, ngay cả công chúa của Thái Nhất thần quốc cũng đã tỏ thái độ e dè, thậm chí đến mức tôn kính Túy Kiếm Ma, thì đã có thể tưởng tượng được thực lực của ông ta khủng bố đến mức nào rồi.

Hơn nữa, tạm thời bỏ qua điều này, chỉ riêng cảnh giới Đại Đế hạ vị vòng thứ chín của Túy Kiếm Ma cũng đã đủ để khiến người ta sợ hãi, đó thực sự là cấp bậc vô địch đấy!

Phải biết rằng ở thế giới Đại Thiên hiện giờ, tìm khắp trong số tầng tầng lớp lớp lão quái vật, vô vàn những nhân vật đáng sợ có thể khởi tử hoàn sinh… không có một ai sở hữu cấp bậc cao hơn Đại Đế hạ vị vòng thứ năm cả!

Càng huống chi là Đại Đế hạ vị vòng thứ chín?

“Cho nên, kỳ tích xuất hiện hết lần này tới lần khác, chiến công cứ thế lặp đi lặp lại khiến người người choáng váng, tính cách có thể quyết định tất cả mọi thứ, cứng tới đâu cũng sẽ có ngày đứt gãy. Bây giờ, các người có hối hận vì đã không dám hoàn toàn đứng về phe Tô Minh, cùng cậu ta giữ mãi mối quan hệ bền lâu không?”. Trong không trung, đại trưởng lão giữ chức vụ cấp cao trong Võ Tông - Vũ Bất Bại bỗng cất tiếng.

Đám người nhị trưởng lão Vũ Bất Hoặc đều khẽ gật đầu đồng ý với cách nói của đại trưởng lão, đồng thời bác bỏ nỗi nghi vấn về cách làm và quyết định do đại trưởng lão đưa ra sau khi chuyện Tô Minh chết đi sống lại rồi mang theo thực lực và thiên phú đáng kinh ngạc quay về.
Đúng vậy!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.