Chương trước
Chương sau

"Tô Minh, nếu cậu bỏ qua cho hắn ta thì điều gì bổn tọa cũng có thể đồng ý với cậu hết!", trong giây phút sống còn ấy, ý chí Đại Đạo trên bầu trời chợt quát, trong giọng nói thế mà lại có chút cầu xin cùng mặc cả.

Đúng là khó tin.


Là ý chí Đại Đạo của thế giới Đại Thiên mà lại bị dồn đến nước này?

Đương nhiên, điều đó cũng đồng nghĩa việc sự sống chết của Minh Viêm cực kỳ quan trọng với ý chí Đại Đạo, chứng tỏ hắn ta chắc chắn có thân phận không hề đơn giản trong tộc Minh.

"Khỏi, dù gì ông với tôi cũng không chết không ngừng rồi, không phải sao?", Tô Minh khẽ ngẩng đầu, liếc nhìn ý chí Đại Đạo, khóe miệng nhếch lên vẽ nên một nụ cười cực kỳ bá đạo.

Ở trước mặt Tô Minh chẳng khác gì một con kiến, không bằng một con gà.

"Đừng giết tôi, tôi", Minh Viêm vẫn muốn sống và định cò kè mặc cả với Tô Minh.

Thế nhưng, Tô Minh hoàn toàn không cho ông ta cơ hội cầu xin tha thứ. Anh cười, giơ tay lên, một ngọn lửa bập bùng trên đầu ngón tay, rồi bay về phía lồng giam không gian. Sau đó, chẳng còn sau đó vì Minh Viêm đã hóa thành cát bụi.

"Thượng phẩm Hỗn Độn Thái U Hỏa đúng là dùng tốt thật", Tô Minh thầm nghĩ.

Bán bộ Thái U Hỗn Độn Hỏa đã tiến hóa thành thượng phẩm Hỗn Độn, có sự bay vọt về chất. Đơn giản vì khi anh giết chết Minh Viêm đã lấy được một loại mồi lửa khác. Đó là Minh Hỏa.

Sau đó đã bị kho tàng huyết mạch cắn nuốt, rồi nhổ ra cho Thái U Hỏa. Thái U Hỏa lập tức mạnh lên, thoáng chốc đã nhảy lên một nửa cảnh giới lớn, cực kỳ khoa trương.

Sau khi Minh Viêm chết đã để lại Minh Hỏa là điều Tô Minh không ngờ tới, tuy có lẽ mỗi người trong tộc Minh đều có thể kế thừa ngọn lửa có cấp bậc Bỉ Ngạn Hỏa như này. Nhưng Tô Minh có thể khẳng định, không phải ai trong tộc Minh chết đều có thể để lại Minh Hỏa. E rằng chỉ có mình Minh Viêm sau khi chết mới có thể để lại.

Minh Viêm, chắc chắn có thân phận cực kỳ đặc biệt.

Từ việc sau khi chết đã để lại một mồi lửa này, rồi lão tổ tộc Minh cũng ra tay cứu và ý chí Đại Đạo sụp đổ đã đủ chứng tỏ được điều đó.

Đương nhiên, những chuyện đó cũng không quan trọng, quan trọng là anh đã kiếm được một vố lớn!

Mồi lửa cấp bậc Bỉ Ngạn Hỏa khiến cho Thái U Hỏa không có mấy tác dụng với Tô Minh, lập tức làm sức mạnh của anh tăng lên hơn gấp mười lần, mà còn xứng với cảnh giới và thực lực hiện tại của anh.

Minh Viêm đúng là người tốt! Y như vị thần may mắn của anh vậy.

Huống chi, Minh Viêm còn để lại một chiếc nhẫn không gian. Tô Minh chưa xem, nhưng có lẽ sẽ có niềm vui bất ngờ đang đợi anh.
Đúng lúc này, đỉnh Thần Ma hóa thành chiếc nhẫn rồi bay về trong tay Tô Minh. Anh có thể cảm giác được nó vui vẻ vì đã nghiền nát được bàn tay thái cổ khổng lồ kia.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.