Vậy thì, chỉ có thể tính lên đầu bạn bè thân thích của Tô Minh thôi.
"Bán Bán Bán Đế", bên dưới, vô số người ở Chiến Uyên gần như đều bị dọa cho nói không nên lời, đứng không vững.
Hiện tại người mạnh nhất của thế giới Tiểu Thiên cũng mới chỉ đạt đến cảnh giới Văn Đạo, hoặc là cảnh giới Hằng Đạo nhỉ? Còn chưa vượt qua cảnh giới Dung Đạo nữa!
Ngay đến vực chủ e là cũng không.
Mà Bán Đế? Một vị Bán Đế ước chừng có thể hủy diệt cả thế giới Tiểu Thiên ấy chứ?
Đây là một dạng tuyệt vọng cỡ nào?
Ngay sau đó.
Chợt thấy, trong Chiến Uyên vô số người dân liền quỳ xuống.
Cầu xin.
"Thượng tiên, xin tha mạng! Tôi và Tô Minh không có bất cứ liên quan nào!"
"Thượng tiên, tên tiểu tạp chủng Tô Minh đó khi còn ở thế giới Tiểu Thiên đã tác oai tác quái, sớm đáng chết từ lâu, hiện giờ chết ở thế giới Đại Thiên cũng là chết đúng chỗ, không liên quan gì đến chúng tôi cả!"
"Thượng tiên, chúng tôi chỉ là vì sự phồn hoa của Chiến Uyên cho nên mới tới Chiến Uyên làm ăn, không phải người nhà họ Tô, mong thượng tiên tha mạng!"
"Thượng tiên, xin tha mạng!"
Tiếng kêu rên cầu khẩn xin tha vang vọng.
Những tiếc khóc lóc chửi bới kết thành một mảng.
Tựa như địa ngục.
"Tại sao ngươi không quỳ xuống xin tha?", Thân Đồ Qua có chút hứng thú, đứng từ trên cao nhìn xuống nhà họ Tô ở Chiến Thành, toàn bộ người nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640202/chuong-1822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.