Chương trước
Chương sau
Tô Minh, Linh Điệp, Linh Hoành và cả Linh Chỉ- một người tài giỏi trong lứa thanh niên của tộc Thanh Yêm cùng đi ra cành cây của tộc Thanh Yêm đi về phía hư không vô tận.

Họ đang đợi tàu con thoi tác chiến của tộc Ma Tuyền đến đón.


Rượu chuẩn bị nhiều ngày đã được đóng gói rồi cho vào nhẫn không gian, được Linh Hoành mang theo bên mình.

Hôm nay Linh Điệp trang điểm khá đẹp, cô ta mặc chiếc váy dài màu xanh, trên nếp váy còn thêu bươm bướm sống động. Cô ta cũng đeo vòng tay, vòng cổ, còn trang điểm nhẹ.

Trên thực tế, bất luận là Linh Điệp hay Linh Hoành thì đều không muốn hôm nay Linh Điệp sẽ trang điểm đẹp. Bởi vì càng đẹp thì lúc múa ở hôn lễ cũng sẽ bị người khác để ý đến, kết cục sẽ rất thảm.

Nhưng lý trí nói cho Linh Điệp và Linh Hoành biết, Linh Điệp nhất định phải trang điểm đẹp, nếu không thì đó là sự không tôn trọng với đại hôn, là bất kính với Thánh tử tộc Ma Tuyền và cả tộc Ma Tuyền, kết cục càng thảm.

“Tô Minh! Anh đừng căng thẳng! Mặc dù tộc Ma Tuyền mạnh, cũng rất bá đạo nhưng hôm nay là ngày đại hôn của Thánh tử tộc Ma Tuyền nên chắc sẽ không nhằm vào chúng ta đâu”, Linh Điệp nhỏ giọng nói với Tô Minh ở bên cạnh. Cô gái thuần khiết này đúng thật là… Có thể nhìn thấy kết cục bi thảm của mình rồi mà vẫn an ủi Tô Minh.

Cô ta vốn định phản đối khi Tô Minh nói muốn cùng đến tộc Ma Tuyền, bởi vì quá nguy hiểm.

Nhưng Tô Minh cứ muốn đi, cuối cùng chỉ có thể đồng ý.

“Yên tâm đi! Có tôi và Linh Chỉ bảo vệ anh, anh sẽ không sao đâu”, Linh Điệp lại nói. Những lời này dường như đang an ủi Tô Minh và cũng là an ủi mình.

Linh Điệp, Linh Chỉ và Linh Hoành đều hiểu ít nhiều về thực lực của Tô Minh, chắc không mạnh là bao, thậm chí còn là vô cùng yếu.

Bởi vì…

Thứ nhất, mặc dù Tô Minh hơn 20 tuổi đã bước vào cảnh giới Khư Chủ, đúng là khó tin, thậm chí là chấn động. Nhưng dù sao thì cũng chỉ là cảnh giới Khư Chủ. Cảnh giới này ở tộc Thanh Yêm không là gì, chứ đừng nói là tộc Ma Tuyền.

Thứ hai, cảnh giới của loài người rất ảo, đối với chủng tộc khác, thậm chí cảnh giới Khư Chủ của loài người không phải là đối thủ của giới chủ của tộc Thanh Yêm, chứ đừng nói là đối thủ của cảnh giới Vực Chủ của tộc Ma Tuyền. Điều kiện cơ thể của loài người quá kém, đặc biệt rất yếu ở phòng ngự.

“Đến tộc Ma Tuyền, nếu không cần thiết thì đừng nói gì. Nếu không thì tôi và thánh nữ cũng không bảo vệ được anh đâu”, Linh Chỉ cũng nói. Anh ta là người ít nói, còn ít tuổi, chỉ tầm 80000 tuổi nhưng đã ở cảnh giới Khư Chủ đỉnh phong tầng chín. Nghe nói, anh ta còn có thiên phú không tồi ở đao đạo, tu luyện được thuật Linh Đao.

Mặc dù nói năng cứng nhắc nhưng anh ta cũng hy vọng Tô Minh có thể sống sót.

“Cảm ơn”, Tô Minh nói.

Đúng lúc này…

“Phụp!”

Một chiếc tàu con thoi tác chiến từ hư không xa xôi đi tới.

Tàu không lớn nhưng trên đó bao trùm tầng ánh sáng dường như có thể lưu động.
“Tàu con thoi tác chiến của tộc Ma Tuyền có thể ẩn mình, hơn nữa tốc độ vô cùng nhanh”, Linh Điệp giới thiệu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.