"Cậu Tô có mắt nhìn thật", Cổ Dực cũng cười.
"Xin lỗi Tô Minh!", cơ thể mềm mại của Độc Cô Nguyên run lên, bị đả kích ngơ ngác. Cô ta cảm thấy mình không những vừa nhỏ yếu vừa tự cao tự đại, lại vô tri. Giờ vừa hại mình, còn hại cả Tô Minh.
"Anh Cổ Dực này, hay là, đánh hai chiêu nhé?", Tô Minh giơ tay mời, từ khi nhìn thấy Cổ Dực, anh đã cảm thấy đối phương rất mạnh và khủng bố, nên đương nhiên cũng muốn đánh một trận.
"Đừng, Tô Minh, tuyệt đối đừng, thực lực... thực lực... của hắn", Độc Cô Nguyên nóng nảy, túm lấy tay anh theo bản năng, lo lắng đến nỗi bật khóc.
Đám người Độc Cô Nguyên đi theo Cổ Dực đến đây, nên đã tận mắt nhìn thấy hắn mạnh cỡ nào! Sức mạnh ấy khủng bố đến nỗi tuyệt vọng, không tài nào diễn tả được.
Tô Minh làm thế là đi chịu chết!
"Cậu Tô sảng khoái thật, có điều, bổn tọa là Bán Đế, cậu xác định muốn đánh thử hai chiêu hả? Cũng có thể nói, cậu nghĩ mình có cơ hội chịu nổi hai chiêu không, hay là chỉ một chiêu?", Cổ Dực sang sảng cười, nhưng không hiểu sao lại có chút ớn lạnh, cả sơn động như đóng băng, khiến người ra run sợ.
Hắn vừa nói xong.
"Ầm..."
Cổ Dực cũng là một người cực kỳ bá đạo và kiêu căng ngạo mạn, nên đã dứt khoát thả ra khí thế!
Khí thế của Bán Đế đáng sợ cỡ nào?
Tiền Sơn Sơn, Trương Khả cũng bị khí thế ấy đập bay đi ra ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640141/chuong-1761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.